Sắc mặt Tĩnh Phong Đế đã đen đến mức không thể đen hơn, bà ta đâu phải bảo ông ta cược, đây rõ ràng là uy hiếp hiếp trắng trợn!
"Năm đó ngươi chủ động xin dọn vào Lăng Tiêu Cung là có ý đồ đúng không?" Tĩnh Phong Đế híp mắt.
"Tiêu gia làm phản, thần thiếp không tham gia, thậm chí việc ngài phản công không phải cũng gạt thần thiếp sao? Mọi người đều biết, chỉ có thần thiếp không biết, thời điểm thần thiếp biết tất cả đều đã muộn rồi, lỗi lầm của Tiêu gia thần thiếp không thể cứu vãn, không thể bảo vệ bọn họ, nhưng ít nhất thiếp cho rằng niệm tình cảm phu thê, niệm tình cốt nhục trong bụng thần thiếp, ngài sẽ tha cho thần thiếp một mạng, nhưng...! Thiếp vốn tới đây cầu xin ngài, cầu xin ngài nể tình hài tử đừng đối đãi với thiếp như với người Tiêu gia, thiếp còn ngây thơ tin rằng mọi thứ vẫn sẽ như lúc đầu, nhưng khi đó đúng là quá trẻ, thời điểm thiếp thấy ngài không đâm tiên đế không chút do dự, thiếp mới biết mình sai rồi, mọi suy nghĩ và chờ mong của mình vốn không nên tồn tại.
Một người vì vị trí đế vương, ngay cả phụ thân thân sinh cũng có thể giết, vậy tình cảm phu thê giữa chúng ta, hài tử trong bụng thần thiếp có là cái thá gì?Trong lòng ngài, thân tình không thắng nổi đế vị, sợ rằng càng không đánh lại thù hận trong lòng ngài!"
"Làm càn! Ngươi lấy đâu ra tư cách nói chuyện như vậy với trẫm hả?"
"Không có tư cách? Hoàng Thượng, tuy hiện giờ ngài là đế vương nhưng ngài tin thần thiếp đi, hai mươi ba năm đủ để cho thần thiếp có tư cách nói chuyện như vậy với ngài rồi!"
Tĩnh Phong Đế cau mày, không biết vì sao nữ nhân này lại khiến ông ta vô cùng sợ hãi, không chỉ vì trong tay bà ta nắm giữ bí mật của mình.
Còn cả...!Đúng rồi, còn cả một vài thứ không nói rõ nhưng lại tồn tại chân thật.
Hít sâu một hơi, Tĩnh Phong Đế đè nén cơn giận xuống: "Vậy trẫm muốn nghe xem lợi thế của ngươi, tư cách của ngươi!"
"Hoàng Thượng thật sự muốn nghe hả?" Tiêu Văn Tuệ cười như không cười, "Hoàng Thượng muốn nghe, thần thiếp lại không muốn nói.
Thần thiếp nói, nếu Hoàng Thượng không tin, ngài có thể đánh cược, hoặc là giết thần thiếp ngay bây giờ đi, sau đó nói với bên ngoài dư nghiệt Tiêu gia này muốn mưu hại Hoàng Thượng, bị Hoàng Thượng ngài giết ngay tại chỗ, có điều...! Mong Hoàng Thượng hãy suy xét tới hậu quả, dù sao cũng qua hai mươi ba năm, thần thiếp đã không còn ngây thơ như ngày xưa nữa."
Bầu không khí trên đại điện như ngưng kết lại, hết sức quỷ dị.
Tĩnh Phong Đế nhìn Tiêu Văn Tuệ chằm chằm như muốn nhìn thấu bà ta: "Hai mươi ba năm nay ngươi ở Lăng Tiêu Cung tính kế cho ngày hôm nay đúng không?"
"Không thể nói là tính kế, chẳng qua vì Hoàng Thượng bận rộn, không có nhiều thời gian rảnh, thần thiếp thì ngược lại, nếu không thần thiếp sao có thể kiên trì được hai mươi ba năm?" Tiêu Văn Tuệ nhàn nhạt nói, ngữ điệu lạnh như băng.
Tĩnh Phong Đế nắm chặt hai tay, hận không thể bâm thây vạn đoạn nữ nhân này.
Nhưng đối mặt với oán hận đó, Tiêu Văn Tuệ không hề để ý, bà ta biết đế vương này chắc chắn sẽ không tùy tiện đụng tới mình, mọi người đều biết Tĩnh Phong Đế là kẻ đa nghi, nhưng có ai biết nam nhân này cũng là người vô cùng cẩn thận, nếu không nắm chắc, ông ta sẽ không đánh cược, thậm chí cũng không dám đánh cược.
"Năm đó trẫm nên giết ngươi mới phải!" Tĩnh Phong Đế gằn từng chữ.
Nếu năm đó ông ta nhẫn tâm giết bà ta, hôm nay đã không có cục diện này.
Tiêu Văn Tuệ cười ha ha, thong dong rót ly trà cho mình: "Khi ấy thần thiếp cũng sợ ngài nhẫn tâm giết thần thiếp và hài tử trong bụng, cho nên dẫu biết lãnh cung tịch mình, để bảo vệ tính mạng, thần thiếp không thể không nhảy vào.
Thời điểm đó Hoàng Thượng hận Tiêu gia, giết hay không giết thần thiếp chỉ nằm trong một ý niệm, nhưng Hoàng Thượng nên biết trên đời này không có thuốc hối hận, ngày xưa Hoàng Thượng không giết thần thiếp, việc này đã không còn cách nào thay đổi, hôm nay thần thiếp còn phải đa tạ Hoàng Thượng năm đó đã nhân từ."
Nói rồi, Tiêu Văn Tuệ đắc ý giơ ly trà.
"Ngươi..."
Ông ta đường đường là hoàng đế có khi nào phải nhẫn nhịn thế này?
Tĩnh Phong Đế híp mắt.
Bà ta muốn báo thù sao, hay là bà ta muốn những thứ khác? Tĩnh Phong Đế trầm mặc một hồi, lạnh lùng hỏi: "Ngươi muốn gì?"
"Muốn gì? Chủ yếu là phải xem Hoàng Thượng muốn lấy lòng thần thiếp hay muốn bịt miệng thần thiếp đây?" Tiêu Văn Tuệ nhướng mày cười.
"Ngươi ở Lăng Tiêu Cung hai mươi mấy năm cũng coi như chịu ủy khuất, ngươi muốn vị trí hoàng hậu, trẫm sẽ thỏa mãn ngươi, nhưng từ nay về sau ngươi phải quản cái miệng mình cho kỹ, trong hậu cung này ngươi có thể tùy ý làm bậy, nhưng ở trước mặt trẫm đừng hòng làm càn!"
Đây có lẽ là cách giải quyết ổn thỏa nhất.
"Vị trí hoàng hậu?" Tiêu Văn Tuệ khinh thường nhếch mép, "Vị trí hoàng hậu này vốn thuộc về thần thiếp, chẳng qua đến chậm hai mươi ba năm.
Thứ thần thiếp nên có, Hoàng Thượng đương nhiên phải cho thần thiếp, đây chỉ là lễ vật gặp mặt thôi!"
Lễ vật gặp mặt?
Vị trí hoàng hậu trong mắt bà ta thế mà chỉ là lễ vật gặp mặt?
Vậy thứ bà ta muốn là gì?
Tĩnh Phong Đế dù cố gắng nhẫn nhịn nhưng cũng không thể khống chế cơn giận: "Vậy ngươi còn muốn gì? Muốn ngôi vị hoàng đế của trẫm hả!" Dứt lời, Tĩnh Phong Đế ngẩn ra, sắc mặt thay đổi, nhìn Tiêu Văn Tuệ khẽ cười, ông ta theo bản năng nuốt nước bọt.
Hay là...!Ngôi vị hoàng đế...
"Khi nãy Hoàng Thượng đã nói sẽ cho thần thiếp ngôi vị hoàng hậu, vậy Hoàng Thượng mau hạ ý chỉ đi, dù sao thần thiếp cũng đã dọn vào Tê Phượng Cung, Thục phi nói không sai, thần thiếp danh không chính ngôn không thuận sẽ khiến người trong cung bàn luận." Nói tới đây, Tiêu Văn Tuệ chậm rãi đứng dậy, thấy Tĩnh Phong Đế hoảng sợ, bà ta biết ông ta hoảng sợ vì lý do gì.
Hoảng sợ sao? A, năm đó trước khi dọn vào Lăng Tiêu Cung bà ta cũng sợ, sợ ông ta giết mình, hiện tại làm ông ta sợ hãi, tư vị đúng là không tệ!
Ý cười trên khóe miệng càng đậm, Tiêu Văn Tuệ hành lễ: "Hoàng Thượng bận rộn chính sự, thần thiếp không làm phiền nữa."
Dứt lời, bà ta xoay người rời khỏi đại điện.
Thời điểm hoàn hồn, Tĩnh Phong Đế thấy Tiêu Văn Tuệ đã sắp tới cửa, nhìn tấm lưng kia, ông ta thế mà hoảng hốt.
Nghĩ tới phát hiện của mình, Tĩnh Phong Đế càng nâng cao cảnh giác.
Ngôi vị hoàng đế? Không, Tiêu Văn Tuệ chẳng qua là một nữ nhân! Cho dù có con nối dõi thì đó cũng chỉ là Sùng Ninh công chúa, hơn nữa hôm nay Sùng Ninh công chúa bị lưu đày, ngay cả cầu tình bà ta cũng không.
Không thể nào, khẳng định là ông ta nghĩ nhiều, chỉ là một nữ nhân mà thôi, cho dù bà ta hận mình, cho dù có bản lĩnh lớn cỡ nào thì cũng không thể mơ tưởng tới ngôi vị hoàng đế.
Nhưng không biết vì sao, ông ta vẫn bất an.
"Hoàng Thượng, Tiêu thái tử phi kia..." Thục phi vội chạy vào, nhìn sắc mặt Tĩnh Phong Đế, bà ta có dự cảm chẳng lành, "Chắc Hoàng Thượng sẽ không đồng ý để bà ta làm hoàng hậu đúng không?"
Thời điểm ra ngoài, đúng lúc gặp mình, Tiêu thái tử phi kia vô cùng đắc ý.
Tĩnh Phong Đế hoàn hồn, ánh mắt lập lòe.
Hoàng hậu?
"Trẫm sẽ lập tức hạ chỉ sắc phong Tiêu thị làm hoàng hậu." Tĩnh Phong Đế nhàn nhạt lên tiếng.
Tuy đã có suy đoán nhưng khi nghe đáp án này, Thục phi vẫn khiếp sợ: "Việc này...!Việc này sao được? Tiêu thị...!Tiêu thị dù sao cũng là nữ nhi Tiêu gia, là kẻ có tội, sao có thể mẫu nghi thiên hạ?"
Bà ta tính kế tất cả, vất vả lắm mới lật đổ Ngọc hoàng hậu, Hạ Hầu Âm cũng rơi đài, mắt thấy vị trí tôn quý nhất hậu cung đã đến bên miệng mình thì lại xuất hiện một Tiêu thái tử phi cướp vịt đã nấu chín bay đi mất.
Bà ta sao có thể cam tâm?
Thục phi nắm chặt tay thành đấm.
Tĩnh Phong Đế liếc nhìn bà ta, trầm giọng: "Trẫm biết khoảng thời gian nàng lo liệu sự vụ hậu cung vất vả, lần trước chuyện trẫm nhắc với nàng muốn lập Ngạn Nhi làm thái tử, nếu phải sắc phong hoàng hậu, vậy thì cùng tổ chức đi."
Nữ nhân Tiêu Văn Tuệ này ông ta không thể không đề phòng, bà ta muốn ngôi vị hoàng đế sao? Vậy bây giờ ông ta chọn ra người kế thừa ngôi vị hoàng đế, để xem bà ta có thể gây ra sóng gió gì!
Lập Ngạn Nhi làm thái tử?
Nghe tới đây, Thục phi hết sức vui mừng, đây là chuyện bà ta mong ước đã lâu, nhưng nháy mắt tiếp theo, nghĩ tới lời Văn cô cô nói, tâm trạng hưng phấn của Thục phi như bị một chậu nước lạnh dập tắt.
Ngày lập thái tử chính là thời điểm Linh Nhi bước ra ngoài ánh sáng...
Không, không thể lập thái tử!
Lập thái tử, một khi chuyện của Linh Nhi bị vạch trần, cục diện bây giờ thậm chí sẽ không giữ được!
Nghĩ tới hậu quả, Thục phi thật sự không dám đánh cược.
"Hoàng Thượng..." Thục phi bắt lấy cánh tay Tĩnh Phong Đế, tuy rất không cam lòng nhưng bà ta vẫn không thể không mở lời, "Ngạn Nhi mới trở thành thân vương không lâu, Hoàng Thượng quan tâm Ngạn Nhi đủ nhiều rồi, hơn nữa phế thái tử Bách Lý Khiên vừa chết, Ngạn Nhi dù sao cũng là đệ đệ của Bách Lý Khiên, nếu nhanh lập nó làm thái tử như vậy chỉ sợ tâm trạng nó cũng không tốt."
Tĩnh Phong Đế nhíu mày, không ngờ Thục phi sẽ nói thế.
Tâm tư của Thục phi sao ông ta lại không biết? Bà ta một lòng hi vọng ông ta lập nhi tử mình làm thái tử, nhưng hôm nay khi ông ta muốn lập hắn làm thái tử, bà ta lại cự tuyệt.
Đám nữ nhân này đúng là khiến ông ta đau đầu.
Tĩnh Phong Đế bực bội gạt tay Thục phi ra, lạnh giọng: "Không muốn làm thái tử? Vậy được, chẳng lẽ trẫm còn lo ngôi vị hoàng đế của mình không ai kế thừa hả? Bách Lý Ngạn không muốn, vậy thì vẫn còn nhi tử khác!"
Nhi tử khác? Ý của Hoàng Thượng là...
"Hoàng Thượng bớt giận, thần thiếp không có ý này, thần thiếp..." Thục phi vội quỳ xuống.
Bây giờ phải làm sao đây? Không phải bà ta không muốn Ngạn Nhi trở thành thái tử, nhưng nghĩ tới lời Văn cô cô uy hiếp, bà ta không dám thử! "Hoàng Thượng, Bách Lý Toàn còn nhỏ, thế lực phía sau mẫu phi của nó cũng không lớn, nếu Bách Lý Toàn trở thành thái tử, nó không thể thẳng được âm mưu của Bắc vương phủ!"
"Âm mưu của Bắc vương phủ?"
"Đúng vậy, Hoàng Thượng, ngài nghĩ xem, tại sao Nhàn phi tỷ tỷ lại trăm phương nghìn kế sinh đứa nhỏ kia ra? Phía sau bà ta rốt cuộc có ai đang chống lưng? Là Bắc vương phủ! Bắc vương phủ bây giờ ngay cả Hoàng Thượng cũng không thể khống chế hoàn toàn, hiện tại có hoàng tử này, cho dù bọn họ muốn mưu đoạt ngôi vị hoàng đế thì cũng có thể làm một cách danh chính ngôn thuận!"
Tĩnh Phong Đế lảo đảo một cái.
Ngày này ông ta sớm đã nghĩ tới, nhưng lời Thục phi nói vẫn khiến ông ta chấn động.
Nghĩ đến ngày Nhàn phi sinh, Tĩnh Phong Đế nhíu mày giống như bắt giữ được gì đó, sắc mặt có sự thay đổi rất lớn.
Hôm đó Nhàn phi sinh con, Tiêu thái tử phi không tiếc dùng bí mật của ông ta uy hiếp ông ta, bắt ông ta phải giữ hoàng tử này, còn nữa, Nhàn phi ở Lăng Tiêu Cung mấy tháng, tiện nhân Tiêu thị kia chắc chắn đã biết tất cả, bà ta tính kế...
A, chính bà ta không có nhi tử, lại giúp đỡ Bắc vương phủ, hay là bà ta đang mưu tính nhi