Bên này các quý nữ còn đang bận vì các công tử mà xôn xao.
Phía Nam các hoàng đế đã đứng lên tuyên bố: "Hôm nay nhân dịp trăm hoa đua nở, bách quan cùng gia quyến tề tựu, trẫm vốn thấy các vị ái khanh vì nước quên thân, các vị công tử tiểu thư cũng còn lẻ bóng.
Nay muốn thay các ái khanh phân ưu việc nhà.
Tổ chức hoa yến, để các vị công tử tiểu thư có cơ hội tìm hiểu.
Mọi người cứ coi như hôm nay cùng trẫm một bên thưởng hoa, một bên vui đùa.
Nếu có để ý ai, có thể tìm hiểu từ từ rồi nếu muốn trẫm giúp một tay, thì trẫm luôn sẵn lòng trở thành Nguyệt lão.
Hôm nay có lễ bộ giám thứ, thay trẫm tổ chức các trò chơi để các vị có cơ hội thể hiện.
Tất nhiên là sau đó sẽ có phần thưởng hậu hĩnh từ trẫm và hoàng hậu.
Còn một vài vị thiếu niên lang, nếu cảm thấy trò chơi quá nhàm chán, thì nên nhớ là trẫm bắt được mấy người đến đây, trẫm cũng có thể hạ lệnh bắt mấy người tham gia, nên tốt nhất tự giác một chút.
Hôm nay ai cũng phải tham gia ít nhất một trò chơi, đừng để trẫm bắt được ai cố gắng ngồi yên một chỗ, các nội thị đứng sau lưng mấy người không phải để làm cảnh đâu.
Thường ái khanh, bắt đầu đi"
Dương Tử Khâm cảm thấy mồ hôi hột của mình cũng chảy ra rồi, khẽ liếc ra sau nhìn các vị nội thị đang đứng phía sau, nàng bắt đầu thấy đau đầu.
Đông Hoàng đế không phải chỉ muốn cướp việc của Nguyệt lão, còn muốn thay thế luôn Nguyệt lão.
Rốt cuộc là ai đã giúp hoàng đế xây dựng lên ý tưởng này vậy.
Dương Xuân Khiết vốn đứng một góc từ đầu đến giờ, nhẹ níu cánh tay nàng: "Tứ tỷ, muội vẫn nhớ lời tỷ dặn, nhưng mà bệ hạ đã nói vậy rồi.
Muội...."
Nàng cầm tay nàng ta nhấc ra nói: "Muội muốn tham gia trò nào thì tham gia đi, dù sao A Xu tỷ cũng mất công nghĩ ra rồi, phải có người chơi để tỷ ấy vui chứ"
"Dạ"
Bên dưới, Thường đại nhân đã tuyên bố xong luật chơi của trò nói thật hay hành động, đồng thời cũng hỏi những vị công tử tiểu thư nào muốn tham gia trò này.
Là người khởi xướng, tất nhiên Miên Hoà công chúa phải tham gia trò này rồi.
Nàng ấy nhìn qua Dương Tử Khâm.
Nàng cũng đứng lên, định xuống sân tham gia trò này.
Nàng tính rồi, mỗi đội mười người, chỉ có hai thẻ tre có ký hiệu.
Nếu nàng may mắn, có thể yên lặng đứng một bên đến lúc trò chơi kết thúc, đồng thời cũng không phải tham dự mấy trò sau nữa.
Nhưng hình như có rất nhiều người cảm thấy trò chơi này rất thú vị, rất nhiều người đều đổ xuống sân.
Khi trong sân có khoảng 30 người thì hoàng đế kêu dừng, không cho ai tham gia nữa, đồng thời cũng chỉ cho phép 30 người trong sân.
Nàng nhìn một vòng quanh sân.
Miên Hoà, nàng, Tử Bội, Phòng Quyết Thư là những người không thể quen thuộc hơn.
Tam hoàng tử,