Mộ Dung Chiếu cũng là mạnh mẽ, được ý chỉ của Tuyên Hoà đế liền xuất cung chuẩn bị.
Lúc này Lý Đức Trung cúi ngườ bẩm báo, “Thái Hậu phái người tới gọi bệ hạ, nói là ở Ngự Hoa Viên bày hội ngắm hoa, thỉnh không ít thanh niên tài tuấn và tiểu thư khuê các, làm bệ hạ cùng đi xem.”
Tuyên Hoà đế dừng một chút mới gật gật đầu, “Ừ.”
Chuyện này ngài đã biết, cũng chuẩn bị đi qua sớm chút, không nghĩ tới nhận được một phần mật báo này liền chậm trễ.
Lúc này Thái Hậu phái người tới thỉnh, thì không có tâm tình cũng phải đi.
Thái Hậu gọi người tới ngắm là hoa quế, tự nhiên sẽ chọn vườn hoa quế, đi đường Tuyên Hoà đế bỗng nói, “Phái người gọi Nhị hoàng tử và Tứ hoàng tử tới.”
“Nô tài liền đi an bài.” Lý Đức Trung hành lễ.
Bởi vì có Thái Hậu, cho nên trong vườn cũng không ồn ào, nên những cô gái trẻ ngồi cạnh nhau nhỏ giọng nói chuyện phiếm, còn những chàng trai lịch sự ngồi cách đó không xa, bọn họ cũng nhìn lén về phía các cô gái, mà viết thơ vẽ tranh.
Các phu nhân ở bên cạnh Hoàng Thái Hậu nói chuyện, thấy Tuyên Hoà đế trừ Hoàng Thái Hậu, mọi người đều quỳ xuống hành lễ.
Tuyên Hoà đế trước hành lễ Hoàng Thái Hậu nói, “Nhi tử đã tới chậm.”
Hoàng Thái Hậu vội nói, “Đã nói không cần đa lễ như vậy, hoàng đế có thể tới đã tốt, chuyện chính vẫn quan trọng hơn.” Tiểu thái giám đã dọn ghế dựa đặt ở bên cạnh Hoàng Thái Hậu, “Hoàng đế lại đây ngồi, ta thấy nhiều đứa trẻ ưu tú như vậy, trong lòng rất thích thú.”
Tuyên Hoà đế ngồi xuống, “Các người đều đứng lên đi.” Sau đó nhìn về phía Hoàng Thái Hậu, “Mẫu hậu nếu thích, gọi bọn họ vào bầu bạn với người là được.”
Mọi người cảm tạ Tuyên Hoà Đế, mới đứng lên, cũng không nói.
Hoàng Thái Hậu cười gật gật đầu, “Các ngươi đều ngồi xuống đi, nên làm gì thì làm.”
“Mẫu hậu nói đúng.” Tuyên Hoà đế mở miệng nói.
Mọi người mới được lễ rồi nửa ngồi trở lại vị trí, “Trẫm vừa mới thấy các ngươi nghiên cứu học thuật, trong lòng rất an ủi.”
Hoàng Thái Hậu biết mục đích Tuyên Hoà đế tới đây, “Không bằng hoàng đế gọi vài người tới thử thách một chút?”
Lời này vừa nói, mắt những phu nhân đó đều sáng lên, nếu lọt vào mắt hoàng đế, con trai nhà mình tiền đồ liền bảo đảm.
“Cũng tốt.” Tuyên Hoà đế cười nhận lời.
Hoàng Thái Hậu mở miệng nói, “Con trai thứ 3 dòng chính của Lỗ Quốc công, ta coi thật tốt, bộ dáng cũng tuấn tú.”
“Gọi là gì?” Tuyên Hoà đế mở miệng hỏi.
Lý Đức Trung cung vừa nói nói, “Nghe nói Tam công tử Lỗ Quốc công, họ Đỗ tên Ngạn.”
“Ừ, để Đỗ Ngạn qua.” Tuyên Hoà đế mở miệng nói.
Phu nhân Lỗ Quốc công ánh mắt lộ vài tia vui sướng, nhưng Tiền thị hơi hơi mím môi dưới, nghĩ tới mục đích Tuyên Hoà đế, bất quá…… Nàng ta xuất thân Hoa gia, mà Thục phi cũng xuất thân Hoa phủ.
Mà Lỗ Quốc công phu nhân xem như em chồng Tiền thị, không biết Tuyên Hoà đế có thể hay không bởi vì điểm này……
Phải biết rằng Đỗ Ngạn ngoan ngoãn lớn lên lại tốt, Tiền thị cũng thiệt tình thương đứa cháu này, đương nhiên chuyện này cùng em chồng ở Tiền gia được sủng ái cũng có quan hệ.
Đỗ Ngạn tuy là con vợ cả lại là thứ ba, không có khả năng kế thừa tước vị, tính tình cũng có chút yếu đuối, nếu là lấy công chúa cũng là một cách tốt.
Đỗ Ngạn bị tiểu thái giám gọi tiến vào có chút khẩn trương, nghĩ đến người chung quanh mang theo ánh mắt ghen ghét, lại có chút kiêu ngạo.
Lỗ Quốc công phủ quy củ rất tốt, Đỗ Ngạn lại là cái công tử nhẹ nhàng, khi hành lễ tự nhiên mang theo một ít ưu nhã, nhưng thật ra làm Tuyên Hoà đế trong mắt nhiều vài phần vừa lòng, “Đứng lên đi.”
“Tạ bệ hạ.” Đỗ Ngạn đứng thẳng thân mình, hơi hơi rũ mắt cũng không nhìn thẳng Tuyên Hoà đế.
“Hoàng đế cảm thấy như thế nào?” Hoàng Thái Hậu đầy mặt ý cười hỏi.
Tuyên Hoà đế cười nói, “Khí độ diện mạo này, Lỗ Quốc công nhưng thật ra rất có phúc.”
“Không bằng hoàng đế thử tài xem” Hoàng Thái Hậu nói.
Tuyên Hoà đế gật gật đầu, “Khó được thấy mẫu hậu khích lệ một người như thế.” Sau đó tùy ý hỏi mấy vấn đề, Đỗ Ngạn trả lời rõ ràng.
“Ừ.” Tuyên Hoà đế mở miệng nói, “Tài năng không tồi.” Chỉ là trong lòng có chút thất vọng, Đỗ Ngạn ở núi sông hoa cỏ thật ra không tồi, chính là những cái khác liền có chút tạm được, mà thôi từ hắn trả lời có thể thấy, người này tính tình có chút…… Không chủ kiến, không phải không tốt, nhưng là phò mã của Huyền Huyền…… Kỳ thật như vậy cũng tốt, Huyền Huyền tính tình mạnh mẽ……
Tiền phu nhân nghe được lời Tuyên Hoà đế, trong lòng bình phục, cũng lộ ra ý cười nhạt, mà Đỗ Ngạn thì thở dài nhẹ nhõm, theo bản năng mà nhìn về phía Tiền phu nhân.
Trùng hợp Tuyên Hoà đế trong lòng có cân nhắc, chuẩn bị hỏi lại vài câu, đến lúc đó cấp chút ban thưởng, cũng là cảnh tỉnh cho Lỗ Quốc công phủ, không cần lo chuyện hôn nhân của Đỗ Ngạn, liền thấy biểu tình cùng ánh mắt Đỗ Ngạn, tức khắc không vui.
“Ngươi đi xuống đi.” Căn bản không nói chuyện ban thưởng, giọng cũng mang mấy phần không vui.
Tiền phu nhân trong lòng nhảy dựng, vội cúi đầu, mà Lỗ Quốc công phu nhân cũng lộ ra biểu tình sợ hãi.
Hoàng Thái Hậu đem thần sắc mọi người đều xem ở trong mắt, hơi hơi rũ mắt cũng không nhiều lời, bà ta không muốn nguyên mẫn gả cho Đỗ Ngạn này, vậy không phải giúp Thục phi thêm lợi thế, nhưng đỗ ngạn cũng chỉ được cái bề ngoài, thật là bất tài, chuyện tốt đến gần đã bị chính hắn đánh mất.
Đỗ Ngạn vội hành lễ lui ra, Tuyên Hoà đế lại tùy ý kêu vài người tiến vào thử tài, những người này học vấn đều không tồi, chính là Tuyên Hoà đế không phải cảm thấy khí độ không đủ, chính là quá mức ốm yếu, không có một cái vừa lòng.
Lại một lát sau, Tuyên Hoà đế mới nói, “Phụ quốc công hiện giờ thân mình như thế nào?”
Phụ Quốc công phu nhân đứng dậy hành lễ, “Tạ bệ hạ quan tâm, đã khá hơn nhiều.”
“Vậy là tốt rồi.” Tuyên Hoà đế cười nói, “Thái y để ở Phụ Quốc công phủ thêm mấy ngày, chờ Phụ quốc công hoàn toàn khỏe, lại trở về, có yêu cầu gì, trực tiếp đi Ngự Dược phòng đi.”
“Tạ bệ hạ.” Phụ Quốc công phu nhân vội hành lễ cảm ơn.
“Ừ.” Tuyên Hoà