Thì ra dăm ba cái "punchline thả thính" thầy vô tình lướt thấy trên mạng cũng có lúc cần đến.
Khả Thy vừa ngại vừa thấy buồn cười:
- Thầy văn vở thế, chắc cũng tán được nhiều cô lắm hả?
- Nói linh tinh.
Gia Bạch phì cười rồi nhéo má cô.
Những tưởng mọi thứ sẽ cứ yên bình mà trôi qua như thế.
Nhưng thượng đế lại thích tạo ra những sóng gió để thử thách con người ta.
"Bộp"
- Thầy chủ nhiệm? Khả Thy?
Hải Anh đánh rơi hộp kẹo vừa mua xuống đất.
Các viên kẹo tung tóe, văng ra khắp sàn.
Vương Khả Thy giật mình bởi âm thanh đột ngột đó.
Cô hoảng hồn nhìn thấy Hải Anh đứng kế bên.
Đây là lần đầu tiên Hải Anh gọi thẳng tên của cô từ lúc cậu trở về nước.
Xong rồi, đây là người thứ 4, sau anh họ của Gia Bạch, biết được mối quan hệ bí mật này.
Hải Anh loạng choạng lùi vài bước rồi chạy một mạch ra khỏi tiệm bánh.
Khả Thy bối rối đứng dậy.
- T-toang rồi...
Cô vội chạy theo sau lưng Hải Anh nhưng vừa ra khỏi tiệm bánh thì mất dấu.
Gia Bạch cũng nhanh chóng thanh toán rồi đuổi theo.
------------------
"Ding-dong! Ding-dong!"
Khả Thy liên tục spam chuông cửa nhà Hải Anh.
Thầy Bạch cũng đứng kế bên, hy vọng cậu ta sẽ cho cả hai cơ hội để giải thích.
"Cạch"
Ngọc Anh vừa mở cửa thì Khả Thy đã vội hỏi:
- Cậu kêu anh cậu ra đây được không? Tui có chuyện gấp lắm...
- Hải Anh á hả? Anh ấy đã về đâu? Ảnh bảo đi mua kẹo cho cậu mà?
Đáng buồn thay, hộp kẹo mà cậu ta mua vẫn còn rơi vãi trong tiệm bánh.
Còn cậu thì thẩn thờ lang thang ở ngoài đường đêm.
Hải Anh sẽ vĩnh viễn không hiểu được lí do vì sao cô ấy lại yêu thầy chủ nhiệm.
Ngọc Anh, Hải Anh lẫn Khả Thy, đều có một tuổi thơ đẹp như thế...!vì sao cả ba không thể trở thành người một nhà?
- A, em chào thầy ạ.
Ngọc Anh cúi người khi để ý thấy Gia Bạch đứng cạnh.
Hàng ngàn câu hỏi đột nhiên xuất hiện trong đầu cô.
Tình huống này quá khó hiểu.
Đang định hỏi thì Khả Thy đã nói trước:
- Vậy thôi tui về đây.
Cậu nhắn lại với Hải Anh ngày mai lên lớp sớm gặp tui nha!
- Ơ...!b-bai...
----------------
"Nếu ngày mai cả trường đều biết...!thì ta nên làm gì ạ?"
"Em đừng lo.
Không ai phạt em đâu"
"Đừng có nói là thầy định nhận hết trách nhiệm về mình đó nha!??"
--------------------
Sáng hôm sau, Khả Thy và Gia Bạch ở lớp đợi từ rất sớm nhưng Hải Anh lại cố tình đến muộn để không phải đối mặt với hai người.
Cả một ngày dài trôi qua nhưng vẫn chưa nghe thấy ai xì xầm về mối quan hệ của hai người.
Hải Anh thực sự đã giữ bí mật sao?
Đợi đến lúc ra về, các học sinh ùa ra như kiến vỡ tổ.
Hải Anh định lủi vào đám người mà chuồn đi mất.
"Bộp"
Khả Thy giữ chặt cổ tay Hải Anh, không cho cậu hòa vào dòng người mà di chuyển.
Cả ngày hôm nay cậu ta cứ tránh né, chính là sợ khoảnh khắc này đây.
Cậu sợ sự thật...
--------------------
- Ừm, đúng là tớ và thầy Bạch đang hẹn hò.
Nắng chiều úa vàng hệt như cảm xúc của Hải Anh bây giờ.
Một mảng sân sau trường lặng thinh.
Sự thú nhận của Khả Thy khiến cậu như muốn bật khóc ngay tại chỗ.
Biết Hải Anh đang cố kìm nén cảm xúc, Gia Bạch vỗ nhẹ vào vai Khả Thy:
- Em ra cổng đợi đi, thầy muốn nói chuyện riêng với em