Tin tức Diệp Thu mang về khiến mọi người rất bất ngờ, nhưng nghĩ tới sự kiện sói tập kích trước đó, cảm thấy có thể đã được thiết kế sẵn, chỉ không rõ vì sao căn cứ Kinh Tây nhắm vào hội chợ giao dịch, người của mỗi căn cứ đến hội giao dịch không nhiều, dù tổn thất toàn bộ cũng không đến mức làm căn cứ thất thủ? Cẩm Khê thấy khó hiểu, bèn hỏi Khương Thần.Trái lại Khương Thần hiểu rõ, hiện tại gần như tiến nhập vào thời kỳ vũ khí lạnh, có súng đạn chỉ là con số cực ít, chính anh trước đây cũng mang rất nhiều đồ về, giờ chỉ còn vài món vũ khí hạng nặng và hai rương đạn dược, đây là con bài cuối cùng chưa lật, không thể tuỳ tiện sử dụng, mà phần lớn căn cứ không có vũ khí nóng đều dựa vào sức người, mỗi một cá nhân thân thủ tốt rất quan trọng đối với căn cứ, tựa như căn cứ Diệp Thu đi trao đổi, đối phương không muốn đổi những bé trai hơi lớn chút là vì thế.Không phải căn cứ nào cũng có tỷ lệ nam chiếm hai phần ba nhân khẩu giống thôn họ, thậm chí gần phân nửa đàn ông là thanh niên trai tráng.
Nay nhân khẩu một căn cứ lớn cũng không vượt quá một vạn, cả căn cứ lớn bọn Cẩm Khê từng tới lúc trước cũng chia thành vài căn cứ nhỏ, lấy năng lực hiện tại của một trụ sở không thể nuôi sống quá nhiều miệng ăn, chỉ có khống chế nhân số ở mức độ nhất định mới có thể đạt được cân bằng, nếu căn cứ quá đông, lực lượng của người thống trị sẽ yếu hơn rất nhiều.Hơn nữa lực lượng vũ trang các căn cứ khác tối đa chỉ chiếm một phần ba, thậm chí ít hơn, người cần họ bảo vệ rất nhiều, nên mỗi một vũ lực đều trọng yếu, mà người chọn đi giao dịch đều là người tài giỏi của căn cứ, như vậy tổn thất tuyệt đối không nhỏ.Cẩm Khê không hiểu nổi, thời buổi này dân cư thưa thớt, mỗi căn cứ đều có địa bàn rộng lớn, chỉ cần dụng tâm làm việc làm cũng đủ nuôi sống toàn căn cứ.
Đặc biệt từ hội giao dịch vừa rồi, cậu phát giác mỗi căn cứ đều có lợi thế riêng, động thực vật tiến hóa khiến nguồn thức ăn càng thêm phong phú, con người chỉ cần cố gắng là có thể sinh sống tốt, cớ sao căn cứ Kinh Tây còn gây ra chuyện này.“Nhân loại luôn mang tính xâm lược, để anh giải thích, căn cứ Kinh Tây có núi có thảo nguyên, dù trồng trọt ít thì sản vật cũng rất dồi dào, nhưng dân cư bên đó đông nhất, nội bộ tranh đấu rất kịch liệt, anh nghĩ có lẽ họ muốn phân tách căn cứ ra.
Anh có hỏi thăm, hiện tình hình tại phía Nam rất tệ, mùa hè khí hậu oi bức gần như trở thành rừng mưa nhiệt đới, loài muỗi tàn sát bừa bãi, mùa đông thì sắp sửa lạnh hơn vùng chúng ta nữa, năm kia đột nhiên tuyết rơi nhiều, làm nhiều người chết rét, phỏng chừng người di tản xuống nam trước kia không còn bao nhiêu, phần đông trốn về căn cứ Kinh Tây, căn cứ Kinh Tây không thể mở rộng về phía Nam tự nhiên nhắm tới phía Bắc.”“Vậy chúng ta phải cẩn thận.” Cẩm Khê nhíu mày nói.“Ừ, đương nhiên rồi.” Sắc mặt Khương Thần cũng nghiêm trọng, xác thực cần đề phòng căn cứ Kinh Tây, đặc biệt trong tay họ có không ít vũ khí nóng.
Bất quá “Chỗ chúng ta chếch Bắc, trung gian còn cách vài căn cứ, trước mắt chưa cần lo lắng quá mức, mọi người vui vẻ trải qua cái Tết này, chờ sang năm đội săn bắt sẽ chia tổ huấn luyện.
Tiếp tục tăng mạnh lực lượng vũ trang.” Đương nhiên anh cũng chưa quên căn cứ Kinh Tây có vài người vẫn còn nhớ thương Cẩm Khê đâu, trước đó họ chạy quá nhanh không có dịp ra tay, nếu người căn cứ Kinh Tây tìm tới thì tính nợ luôn một thể.Cẩm Khê gật đầu.Chút chuyện phiền lòng này cứ để Khương Thần xử lý, Cẩm Khê phát hiện bản thân càng lúc càng lười, nhưng cảm giác có người để nương tựa thật là tốt.Qua năm cũ, các nhà các hộ liền bắt tay chuẩn bị ăn tết, mấy năm này thiên tai không ngừng, nhưng chính vì vậy mọi người càng thêm để tâm ngày lễ ngày tết, cuộc sống có khốn khó hơn nữa thì vẫn muốn lạc quan, giúp mỗi ngày trôi qua thêm náo nhiệt, huống chi hiện họ sinh sống rất tốt.Lễ mừng năm mới do trong thôn an bài, ngày Hai mươi tám tháng Chạp tụ hội một lần, ngoài liên hoan sum vầy, còn tổng kết tình hình thu thập mọi mặt của thôn trong năm, bây giờ không thể nói dân chủ, rất nhiều chuyện do một bộ phận nhỏ người tổng kết.
Bất quá mọi thứ đều phơi bày rõ ràng, mọi người cũng không có ý kiến gì, việc tổng kết xem như là một loại khích lệ, hy vọng năm sau càng tốt đẹp hơn năm cũ.Mới đây có người đề xuất lập ra một hội đồng tông tộc, ngoài ra thôn làng đã có hình thái ban đầu của thành thị, trên tường thành cũng điêu khắc hai chữ Diệp thành, thôi thì dứt khoát coi như một thành thị mà kiến thiết, kế tiếp cần tuyển ra thành chủ, nhóm người quản lý, xác định rõ chức trách.Do Khương Thần và Cẩm Khê đều có vai trò quan trọng, nên Cẩm Khê vừa trở về, Diệp Thu liền kể ra việc này, Cẩm Khê không có ý kiến gì lớn, nhưng lo thời điểm phân công chức vụ, vì thân phận biến đổi mà khiến lòng người thay đổi theo, làm ra chút chuyện không tốt.
Trái lại Khương Thần tán thành kiến nghị này, hiện người ngoài tìm tới thôn họ chưa nhiều, người Diệp gia thôn chiếm đa số, người bên ngoài tới sống ở khu vực ngoại thành, hai bên có chút phân hoá, giờ những người đó còn ôm tâm tư cảm kích thôn họ, nhưng qua một năm rưỡi nữa có lẽ tâm tư sẽ khác biệt, ảnh hưởng không tốt cho Diệp gia thôn.
Thế nên tiếp nhận những người đó là chuyện tất yếu, mà Diệp gia thôn tiến hành quản lý tập trung, quyền lực tập trung, phân rõ chức trách rất quan trọng, chỉ khi thiết đặt quy củ mới dễ dàng trong quản lý, về sau xảy ra chuyện họ cũng có cái mà căn cứ.Đương nhiên tình hình tại Diệp gia thôn tốt hơn các căn cứ khác nhiều rồi, từ lúc mới đầu thiên tai đã không tổn thất gì nhiều, gần như bảo tồn hoàn chỉnh truyền thừa cả thôn, chính vì vậy Diệp gia thôn mới có thể đoàn kết như vậy, phát triển tốt như vậy.
Tính trước mắt, lấy Diệp gia thôn làm căn cơ, ít nhất trong vòng mười năm không cần lo quyền lực phân tán, nhưng theo sự gia tăng nhân số người từ bên ngoài, tỷ lệ nhân khẩu Diệp gia thôn chiếm ít đi, vì suy nghĩ cho tương lai, thôn họ không thể giữ mãi tính bài ngoại, song như vậy tầng quản lý của Diệp gia thôn phải tiếp nhận một số người từ ngoài.
Thời gian dài, quyền lợi của người nguyên thôn sẽ gặp phải đối lập, thậm chí phát sinh bất ổn.Nhất định họ phải suy tính cho kỹ, Khương Thần không