"Ai nha ~ Các ngươi làm sao mà khách khí như vậy nữa, đều là người có hôn ước mà."
***********
"Hảo công phu a! Mạc tiên tử!" Nói chuyện chính là Ninh Bất Khuất, hắn cầm kiếm đi tới, hướng Mạc Ly Hề chắp tay thi lễ thật sâu, nói: "Không bằng lão phu đến thỉnh giáo kiếm pháp thất cầm thất túng này đi!"
Màn diễn lớn bắt đầu rồi, rốt cuộc đông đảo võ lâm nhân sĩ đi lên đánh tới đánh lui cũng chỉ là nóng người, thứ mà mọi người muốn nhìn, chính là trận đấu giữa ba đại môn phái.
"Ân...Mời Ninh chưởng môn chỉ giáo." Hai người đứng ở hai bên đài, từng trận gió thổi phất lên y phục của bọn họ, cuốn lên từng trận phong trần, rất có cảm giác trận đấu phong ba sắp tới.
"Ngươi có cảm giác thời điểm Mạc sư tỷ đánh với tên thư sinh kia thì đặc biệt dùng sức, hiện tại lại có chút...tinh thần không phấn chấn hay không?" Gia Cát Điềm Nhi ở bên tai của Văn Nhược Nhàn nói, từng trận nhiệt khí phun ở bên tai, Văn Nhược Nhàn không tự giác mà rụt rụt người lại, sắc mặt đỏ lên, nói: "Ân...Còn nữa, ngươi phải kêu là Chưởng môn."
"Vâng vâng ~"
Văn sư tỷ thật không thú vị a...
Trường kiếm Mạc Ly Hề đâm tới, Ninh Bất Khuất dùng kiếm chặn được một chiêu, ngay vào lúc này. Trường kiếm của Mạc Ly Hề rút vào chuôi kiếm, Ninh Bất Khuất thu lại nội lực không được, cúi người về phía trước dựa vào sức mạnh của thanh kiếm, chiêu thức trống rỗng, đây là chiêu thức nhất cầm.
Cũng may công phu xoay người của Ninh Bất Khuất cực tốt, chỉ một bước liền có thể ổn định thân hình, bất quá cao thủ so chiêu, một bước thông thường liền là bước trí mạng, Mạc Ly Hề thừa dịp rút ngắn khoảng cách một bước, trường kiếm từ chuôi kiếm xuất ra, lướt từ dưới lên trên, Ninh Bất Khuất vừa thấy, mũi chân chợt điểm, dùng sức linh hoạt lùi về sau mấy bước, lúc này mới khó khăn tránh thoát khỏi một chiêu.
Chiêu này chính là chiêu cá thăm dò, chỉ là khi Mạc Ly Hề dùng chiêu một cầm một túng, lại làm cho Ninh Bất Khuất thuận lợi tránh thoát ra.
Trong lòng Ninh Bất Khuất cảm thấy có chút may mắn, cũng may công phu của mình tốt, nếu không thì bản thân trúng phải chiêu môt cầm một túng biến hóa thất thường của Mạc Ly Hề liền bị đánh rơi xuống đài rồi, chẳng phải là làm trò cười trong thiên hạ sao?
Bản thân cũng may đã kịp thời ổn định trạng thái, thời điểm Mạc Ly Hề chưa ra chiêu tiếp theo, chân sau dùng sức, thân người nhảy lên, nghiêng người bay qua, dốc sức xuất ra chiêu Thương Vân thập tam kiếm của Du Long kiếm, trường kiếm trong tay linh hoạt, nhanh nhẹn giống như con rồng đang bay lượn. Mạc Ly Hề lập tức dùng kiếm chắn, từng chiêu từng chiêu được chặn lại, làm hổ khẩu của nàng có chút đau, có thể thấy được nội công tu vi của Ninh Bất Khuất này có bao nhiêu thâm hậu.
Mạc Ly Hề từng bước bị bức lui, mà Mạc Ly Hề từ trong những chiêu thức dày đặc cũng nhìn ra được thanh Du Long kiếm này, bất quá là dựa vào một ngụm chân khí của Ninh Bất Khuất dùng ra, nếu như chân khí hao hết, thì Du Long kiếm liền sẽ kết thúc, thân thể nhảy lên liền sẽ chạm đất, bất quá lấy nội công tu vi của Ninh Bất Khuất....nếu như tiếp tục bị bức lui, tất nhiên đối với nàng cực kỳ không tốt.
Trong lòng Mạc Ly Hề đang nghĩ tới phương pháp để phá chiêu, nàng khom thắt lưng xuống, bên này Ninh Bất Khuât một kiếm thất bại, thời điểm lại muốn sử dụng thêm một kiếm, lại thấy hai chân của Mạc Ly Hề tách ra, thân người nàng khom xuống, một chữ "mã" hoàn mỹ được vẽ dưới chân của nàng giúp nàng thuận lợi tránh đi kiếm chiêu của Ninh Bất Khuất, kiếm chiêu của Ninh Bất Khuất thất bại, chân khí trong ngực lệch hướng, kiếm thế liền rối loạn.
Mạc Ly Hề đang trong tư thế tấn công phía dưới của Ninh Bất Khuất, trường kiếm trong tay toàn bộ thu vào bên trong chuôi kiếm, chuôi kiếm hướng bụng của Ninh Bất Khuất đánh tới, Ninh Bất Khuất mắt thấy không ổn, đưa trường kiếm lên chắn, vận công xoay người một cái, trốn thoát khỏi phạm vi công kích của Mạc Ly Hề.
Mạc Ly Hề xoay người một cái đứng lên, Ninh Bất Khuất lại cười cười, thu hồi kiếm, hướng Mạc Ly Hề chắp tay thi lễ.
"Là lão phu đã thua." Vừa rồi Ninh Bất Khuất xuất chiêu Du Long kiếm dùng không dưới trăm chiêu, Mạc Ly Hề tuy rằng từng kiếm có thể phá hủy, lại cũng có vẻ cố hết sức, bất ngờ thân hình nàng buông lỏng, một cái tách chân, liền làm kiếm thế của chính hắn toàn bộ rơi vào hư không, hơi thở từ đó mà rối loạn.
Xung quanh chỉ nhìn thấy Mạc Ly Hề xuất chiêu đánh bất ngờ, nhưng mà nhìn không thấy Ninh Bất Khuất lại thua như thế nào, mà trong đó, cũng chỉ có Mạc Ly Hề cùng Ninh Bất Khuất biết mà thôi.
"Huyền kiếm Mạc tiên tử dài hơn hai thước rưỡi, vừa rồi xuất chiêu tập kích bất ngờ, chuôi kiếm của Mạc tiên tử cách bụng lão phu chỉ hai thước, cũng may Mạc tiên tử thủ hạ lưu tình thu hồi kiếm, nếu không đã có nửa thước kiếm đâm vào bụng lão phu rồi."
Ninh Bất Khuất cười lắc lắc đầu, già rồi già rồi. Hiện tại là thế giới của người trẻ tuổi a...
"Ninh chưởng môn nói quá lời, Du Long kiếm của các hạ, kiếm thế sắc bén, vãn bối cơ hồ chống đỡ không được, lúc nãy mới nghĩ ra tiếp chiêu như vậy." Mạc Ly Hề cùng Ninh Bất Khuất sau khi khách sáo một phen, vị lão giả chủ trì đại hội võ lâm này cũng đã lên đài.
"Hiện tại Mạc tiên tử như cũ là người chiến thắng, chúng ta trước tiên nghỉ ngơi hai khắc (30 phút), để Mạc tiên tử điều tức lại chân khí rồi tiếp tục."
Dưới sự chủ trì của Tằng lão, đại hội võ lâm cũng tiến vào thời gian hai khắc nghỉ ngơi, người của các môn phái bắt đầu đến nơi nơi chào hỏi, nhân cơ hội để kết bạn với người của tam đại môn phái cùng người của Linh Lung sơn trang.
Ninh Bất Khuất trở lại chỗ ngồi của chính mình, mới phát hiện nữ nhi của mình – Ninh Mẫn Nhi không thấy đâu.
"Mẫn Nhi đâu?" Ninh Bất Khuất thấp giọng hỏi, trả lời hắn chính là đại đệ tử của Thương Vân phái – Lâm Vãn Phong.
"Tiểu sư muội vừa nãy nói muốn đi dạo, bản thân liền tránh đi."
"Thật là càng ngày càng không có quy của, cũng đúng, nó vốn đối với đại hội võ lâm này không có hứng thú." Ninh Bất Khuất thở dài, âm thầm cảm thán Ninh Mẫn Nhi tuy rằng thiên phú cực cao, nhưng lại không chăm chỉ luyện võ, Thương Vân Thập tam kiếm cũng chỉ học được hai kiếm, đằng này thiên phú cực tốt lại không chăm chỉ luyện, bất quá, Ninh Bất Khuất cũng không có làm khó người khác, trong lòng nghĩ chỉ cần nàng vui vẻ là được rồi.
"Chưởng môn, mời dùng trà." Bên thân của Văn Nhược Nhàn vẫn luôn mang theo trà nóng cho Mạc Ly Hề, việc này cơ hồ đã là thói quen mấy năm nay, hơn nữa nàng cũng yêu thích uống trà nóng.
"Đa tạ." Mạc Ly Hề nói câu đạ tạ, quay đầu nhìn về phía chỗ nơi Phó Vân Mặc đứng lúc nãy, con ngươi lại có chút ảm đảm.
"Mạc sư tỷ, vừa rồi tiểu nhị cô nương khách điếm tóc vàng kia có tới xem nha!"
Gia Cát Điềm Nhi cũng có chút ý tới Phó Vân Mặc, đầu tóc vàng kim thế kia, ở trong đám người cũng là cực kỳ bắt mắt.
"Vậy sao..." Mạc Ly Hề chỉ nhàn nhạt mà đáp một câu, chỉ là khóe miệng vốn dĩ gợi lên nụ cười dần dần lại có vẻ mất mát hiện lên.
Vì sao trong lòng...lại có cảm