Bà cụ Lâm hơi khó xử nói, ở trong nhà họ Lâm bà ta chính là trời, trước nay chưa bao giờ thử hạ mình nói chuyện với đám con cháu như vậy!
Còn Tần Lệ cũng phải dựng thẳng người khi nghe được câu này, trong lòng dâng lên một niềm vui sướng mãnh liệt!
Không ngờ bà cụ Lâm lại cầu xin con gái bà ta!
“Bà nội, bà có gì cần căn dặn thì bà cứ nói đi, chỉ cần là chuyện cháu làm được cháu nhất định sẽ đồng ý!”
Lâm Nhã Hiên đáp.
“Bà… bà muốn nói là liệu cháu có thể nói với cậu đại gia siêu giàu kia…”
“Bà… cũng muốn dọn vào sống ở khu biệt thự Vân Đỉnh!”
Nói xong câu này, cả người bà cụ Lâm nóng như bị lửa thiêu!
Đường đường là gia chủ của nhà họ Lâm mà lại đi cầu xin một người phụ nữ bị bỏ rơi không được người ta coi trọng!
“E là… không được!”
Lâm Nhã Hiên khó khăn nói.
Còn Tần Lệ cũng ngay lập tức khiếp sợ trợn tròn mắt!
Sao Nhã Hiên ngạo mạn vậy? Đó là bà cụ nhà họ Lâm, là gia chủ hiện tại đó!
Sao cô có thể từ chối thẳng thừng như thế?
“Cháu… cháu nói gì?”
Sắc mặt bà cụ Lâm dần trở nên u ám, bà ta không tin nổi vào tai mình!
Theo như bà ta nghĩ thì bà ta từ bỏ tôn nghiêm của mình để đến đây đã là nể mặt Lâm Nhã Hiên lắm rồi, sẽ không lý nào mà cô lại từ chối!
“Bà nội! Khu biệt thự này không phải của cháu, cháu phải hỏi ý kiến của anh chàng đại gia siêu giàu! Nhưng… ngay cả việc anh chàng đại gia siêu giàu này là ai cháu cũng không biết!”
Lâm Nhã Hiên bất lực nói.
“Cháu nói cháu không biết cậu đại gia siêu giàu?”
Bà cụ Lâm nhìn chằm chằm vào Lâm Nhã Hiên, vẻ mặt đầy khó tin.
“Dạ!”
Lâm Nhã Hiên thành thật trả lời.
“Không thể nào, cậu ta tặng cho cháu cả khu biệt thự Vân Đình, cháu phải có cách liên lạc với cậu ta chứ, đúng không?”
Bà cụ Lâm không cần biết Lâm Nhã Hiên đang nói thật hay nói dối, bà ta hỏi thẳng với ánh mắt sáng trưng.
Lâm Nhã Hiên sững sờ, cô lại lắc đầu.
Cô muốn biết thân phận thật sự của đại gia siêu giàu kia hơn ai hết!
“Bà cho cháu ba mươi triệu, như vậy được rồi chứ?”
Bà cụ Lâm kìm nén cơn giận, hai tay nắm chặt cây gậy đầu rồng khiến nó vang lên tiếng kèn kẹt.
“Nhã Hiên!”
Tần Lệ khẽ quát Lâm Nhã Hiên một câu, ý nói cô nên biết điều, tuyệt đối đừng chọc giận bà cụ Lâm.
Đương nhiên Lâm Nhã Hiên cũng nhìn ra được bà cụ Lâm sắp nổi điên lên, cô cũng lo lắng nắm chặt lấy quần của mình!
“Bộp!”
Bà cụ Lâm tức giận đập tay lên bàn!
“Lâm Nhã Hiên! Bây giờ cháu đủ lông đủ cánh rồi, cảm thấy bản thân đủ tư cách để sỉ nhục người bà này rồi phải không?”
Bà cụ Lâm nổi giận đùng đùng và nói, cơ thể vì tức giận mà khẽ run lên!
“Không… không phải vậy đâu ạ!”
Lâm Nhã Hiên cắn chặt đôi môi nói.
“Được! Chỉ cần cháu đồng ý cho chúng ta vào đây sống, từ nay về sau, chức vụ phó tổng giám đốc của tập đoàn Lâm Thị sẽ là của cháu!”
Bà cụ Lâm nghiến răng nói, vốn dĩ bà ta định giữ vị trí này cho Lâm Long rèn luyện.
Bây giờ vì nghĩ cho tình hình chung nên đành phải hạ mình trước con nhóc này!
Một khi Lâm Phi Yến lừa được tên đại gia siêu giàu kia, bà ta thề sẽ