Hành vi kỳ lạ của Lăng Sở Sở khiến Lâm Nhã Hiên có chút hoài nghi.
Rõ ràng, Lăng Sở Sở có vẻ rất quan tâm đến người bạn này của Mục Hàn.
Ngay từ lần gặp đầu tiên, Lăng Sở Sở đã có vẻ hơi bối rối.
“Sở Sở, cô thành thật nói cho tôi biết, có phải cô thích người bạn đó của Mục Hàn không?”, Lâm Nhã Hiên hỏi.
Lăng Sở Sở không khỏi muốn ói máu khi nghe Lâm Nhã Hiên nói như vậy.
Chuyện gì thế này?
Tuy nhiên, để Lâm Nhã Hiên hiểu lầm rằng cô ta thích Vương Chung Quy sẽ tốt hơn là đoán ra thân phận của anh ta.
“Tổng giám đốc Lâm, cô hiểu lầm rồi”, Lăng Sở Sở không khỏi đỏ mặt, vội vàng lắc đầu: “Không phải như cô nghĩ đâu”.
"Bởi vì tôi xuất thân từ quân đội, nên tôi có cảm giác đặc biệt với các loại huân chương”.
“Hóa ra là như thế”, lúc này Lâm Nhã Hiên mới chợt như hiểu ra: “Nếu cô đã có tình cảm đặc biệt với thứ như thế này, hay là tôi tặng nó lại cho cô nhé!”
“Thế sao được?”, Lăng Sở Sở thót tim, lập tức xua tay: “Tổng giám đốc Lâm, món đồ này tuy rằng mua từ chợ đồ cũ, nhưng dù sao cũng là lòng tốt của bạn anh Mục, là món quà cưới thuộc về cô, tặng cho tôi sao được chứ?”
“Cũng đúng”, Lâm Nhã Hiên cảm thấy những gì Lăng Sở Sở nói có lý, cô nghĩ một chút rồi nói: “Thôi được, tôi nghe lời cô cất giữ món đồ này cẩn thận!”
"Tốt nhất nên mua một chiếc két sắt để cất giữ, cô cảm thấy thế nào?”
Lăng Sở Sở thở phào nhẹ nhõm và gật đầu: "Như thế là tốt nhất".
Thế là Lâm Nhã Hiên ngay lập tức bảo thư ký cất giữ chiếc huân chương Hổ Phù này lại.
“Phương Viên, hôm nay cậu đặc biệt đến tìm mình không phải là để thảo luận về món quà cưới này của mình đấy chứ?”, Lâm Nhã Hiên nói với Phương Viên.
“Đương nhiên là không”, Phương Viên đáp: “Hôm nay mình đến tìm cậu là có chuyện chính đáng muốn bàn bạc”.
"Cậu xem, bộ phim Lư Vy diễn vai chính của cậu không phải đã phá vỡ kỷ lục phòng vé điện ảnh Hoa Hạ, dẫn đến sự chấn động trong thị trường điện ảnh hay sao?”
"Công ty điện ảnh Hoa Ức Đông Hải đã liên lạc với mình, mong muốn được đến thăm và học hỏi, đến xem Giải trí Thiên Thành đã phá vở kỷ lục phòng vé trong ba ngày với doanh thu một tỷ rưỡi!”
"Mình đã nhận lời người ta thay cậu rồi!”
“Công ty điện ảnh Hoa Ức Đông Hải sắp đến?”, Lâm Nhã Hiên hơi bất ngờ.
Là một trong những đội sản xuất phim nội địa hàng đầu của Hoa Hạ, Công ty điện ảnh Hoa Ức Đông Hải có nhiều ngôi sao điện ảnh hạng nhất và cũng đã sản xuất nhiều phim có doanh thu phòng vé cao.
Đặc biệt trong những năm gần đây, phim trực tuyến đã phát triển nhanh chóng, Hoa Ức Đông Hải cũng đã giành được một nhóm những hotgirl mạng hàng đầu Hoa Hạ.
Mặc dù hiện tại Giải trí Thiên Thành đang phát triển mạnh, nhưng thực ra ngôi sao điện ảnh họ đang có trong tay cũng chỉ có Lư Vy mà thôi.
Nếu có thể học hỏi từ các công ty điện ảnh hàng đầu như Hoa Ức Đông Hải, thậm chí có thể hợp tác với họ, điều đó sẽ vô cùng có lợi cho sự phát triển của Giải trí Thiên Thành.
“Đúng vậy”, Phương Viên gật đầu: “Nhã Hiên, có phải cậu trách mình đã làm chủ thay cậu không?”
“Sao có thể chứ?”, Lâm Nhã Hiên lắc đầu: “Đây là chuyện tốt mà”.
"Chúng ta có thể nhân cơ hội này học hỏi được rất nhiều điều từ Hoa Ức”.
"Phải rồi, khi nào thì họ đến?”
“Cậu có thể nghĩ như vậy thì tốt quá rồi”, Phương Viên cười nói: “Mình biết ngay mà, chắc chắn cậu nóng lòng lắm rồi. Có điều cậu đừng vội, chiều mai họ mới đến cơ!”
"Cậu có thời gian không hả Tổng giám đốc Lâm của mình?”
“Không vấn đề”, Lâm Nhã Hiên nói: “Nếu Hoa Ức Đông Hải muốn đến tập đoàn Thiên Thành, mình phải đích thân tiếp đón mới được. Cho dù không có thời gian cũng phải cố gắng sắp xếp!”
Xét cho cùng, đây là một trong những công ty điện ảnh hàng đầu trong nước nên Lâm Nhã Hiên rất coi trọng.
Một giờ ba mươi phút chiều ngày hôm sau, Lâm Nhã Hiên đã đợi ở cổng tập đoàn Thiên Thành từ rất sớm.
Khoảng hai giờ rưỡi, đoàn của Hoa Ức Đông Hải đã đến.
Họ đi năm chiếc Mercedes-Benz S-Class và ba chiếc Toyota Alpha.
Xe đi theo đoàn và dừng lại trước mặt Lâm Nhã Hiên cùng các lãnh đạo chủ chốt của tập đoàn Thiên Thành.
Lâm Nhã Hiên
đã rất ngạc nhiên khi biết rằng người dẫn đầu đoàn hóa ra là Tô Thiếu Dân, tổng giám đốc của Hoa Ức Đông Hải.
Xét cho cùng, điều này thể hiện sự quan tâm của Hoa Ức đối với hoạt động tham quan và học hỏi này.
Nhưng điều mà Lâm Nhã Hiên không hề biết, đó là lần này Tô Thiếu Dân đích thân dẫn đoàn đến tỉnh lần này, không phải để thăm và tìm hiểu Giải trí Thiên Thành, mà là vì muốn quay một chương trình thực tế phản ánh cuộc sống trong doanh trại quân đội.
Tuy nhiên, trên đường đến đây lại nghe nói công ty vừa lập kỷ lục phòng vé cho bộ phim là Giải trí Thiên Thành nên tạm thời đề nghị ghé qua tìm hiểu học hỏi.
Tô Thiếu Dân rất muốn biết Giải trí Thiên Thành có thể mở ra kỷ lục phòng vé rốt cuộc là một đội ngũ như thế nào.
Lần này Tô Thiếu Dân mang theo rất nhiều thành viên trong đoàn, ngoài nhân viên hậu trường ra, riêng ngôi sao mạng nổi tiếng hàng đầu, nhất là sao nữ lại càng nhiều, những mười mấy người.
Những hotgirl mạng này đều có ít nhất hàng triệu người hâm mộ trên các nền tảng phát sóng trực tiếp tương ứng của họ.
Ngay khi bước vào tập đoàn Thiên Thành, họ đã cười nói líu lo, vô cùng ồn ào.
Không ít các hotgirl đi đến đâu là lại livestream đến đấy.
Không cần hỏi ý kiến của Lâm Nhã Hiên, họ đã cầm điện thoại di động lên và bắt đầu phát sóng trực tiếp.
"Xảy ra chuyện gì vậy?”
"Ồn ào quá, có để cho người ta nghỉ trưa không vậy?”
Cùng với tiếng ồn ào náo nhiệt, Mục Hàn đang nghỉ ngơi trong phòng bảo vệ không khỏi hơi nhíu mày.
Kể từ khi tập đoàn Thiên Thành chuyển đến tỉnh, Mục Hàn đã điều động nhiều nhân viên bảo vệ ưu tú từ tập đoàn Phi Long như Vũ Minh, Vương Học Bính để phụ trách công tác an ninh cho tập đoàn Thiên Thành.
Mấy hôm nay Mục Hàn cũng ở lại bộ phận bảo vệ của tập đoàn Thiên Thành.
"Hi hi! Đại ca, anh không biết sao?”, Vũ Minh cười nói: "Hoa Ức Đông Hải nghe nói bộ phim Lư Vy đảm nhiệm vai chính đã phá vỡ kỷ lục phòng vé nên đưa đoàn đến đây tham quan học hỏi đó!”
"Họ còn mang theo rất nhiều ngôi sao mạng nổi tiếng hàng đầu. Chậc chậc chậc, dáng người ấy mà, ngực tấn công mông phòng thủ, gợi cảm và quyến rũ, tất cả mọi người đều đi xem rồi".
"Hay là, chúng ta cũng đi xem?”
Vũ Minh xoa xoa nắm tay, bộ dạng vô cùng háo hức.
“Thôi khỏi”, Mục Hàn lắc đầu nói: “Tôi không có chút hứng thú nào với đám hotgirl mạng đó!”
"Anh muốn xem thì đi xem một mình đi!”
Mặc dù Mục Hàn không có hứng thú với đoàn người khảo sát tham quan hay đám người đẹp hot trên mạng, nhưng Hoa Ức Đông Hải cũng được coi là công ty điện ảnh xuất sắc, giao lưu với họ cũng có lợi cho Giải trí Thiên Thành. Mục Hàn cũng chả buồn ngó ngàng tới nữa.
“Đại ca, anh không đi thật sao?”, được sự đồng ý của Mục Hàn, Vũ Minh cười hớn hở nói: “Vậy tôi đi đây!”
“Đi đi đi, cút nhanh!”, Mục Hàn đá Vũ Minh ra.
Khi ra khỏi phòng bảo vệ, hắn liền nhìn thấy một đám đông gái đẹp nổi tiếng trên mạng đang cầm điện thoại di động để phát sóng trực tiếp.
Hơn nữa họ không hề kiêng dè gì cả, thậm chí họ quay trực tiếp cả tình hình nội bộ của tập đoàn Thiên Thành.
Vũ Minh không khỏi hơi nhíu mày.
Vì dù sao, tình hình nội bộ của tập đoàn cũng liên quan đến bí mật doanh nghiệp.
Làm sao có thể phát sóng một cách tùy tiện được?