Thậm chí cả những gia tộc giàu có không tiếp xúc với giới thế gia cũng biết chuyện này.
Mà đây chính là kết quả Mục Thịnh Uy mong muốn.
Đúng như những gì Mục Thịnh Uy đã dự liệu trước, một khi chuyện này xảy ra thì ông ta sẽ được mọi người khen ngợi.
Suy cho cùng, không chỉ nhà họ Mục ở thủ đô, mà ngay cả những gia tộc giàu có khác, sự tồn tại của đứa con ngoài giá thú là sự sỉ nhục lớn.
Chỉ cần có con ngoài giá thú thì những gia tộc giàu đó đều nóng lòng muốn giết nó ngay lập tức.
Mục Thịnh Uy không chỉ thừa nhận sự tồn tại của đứa con ngoài giá thú là Mục Hàn, mà còn cho anh cơ hội để khiêu chiến với nhà họ Mục ở thủ đô.
Một khi đối phương khiêu chiến thành công thì Mục Thịnh Uy còn cho phép đối phương trở về nhà họ Mục ở thủ đô.
Cách làm này của Mục Thịnh Uy nhận được lời ca ngợi khắp nơi.
Người trong giới thượng lưu ở thủ đô đều nói nhà họ Mục ở thủ đô xứng đáng là thế gia số một Hoa Hạ, khoan dung độ lượng, cứu giúp khắp mọi nơi.
Bọn họ đều đang ca ngợi Mục Thịnh Uy.
Trưởng lão nhà họ Mục ở thủ đô cũng hết lời ca ngợi Mục Thịnh Uy, cho rằng sự độ lượng và chí hướng của ông ta có thể dẫn dắt nhà họ Mục ở thủ đô tiếp tục sự huy hoàng đã kéo dài ngàn năm.
Điều này đã khiến Mục Thịnh Uy chính thức được tiếp quản vị trí gia chủ, còn được đánh giá cao.
Không chỉ Mục Thịnh Uy được ca tụng rộng rãi trong giới thượng lưu ở thủ đô, mà tên tuổi của Mục Hàn cũng dần lan rộng.
Gần như toàn bộ tầng lớp thượng lưu ở Hoa Hạ đều biết đến anh.
Vì có liên quan đến nhà họ Mục ở thủ đô nên chuyện này sôi nổi đến mức rối tinh rối mù.
Ngay cả các tỉnh bên cạnh cũng đang thảo luận vấn đề này.
Sau khi Sở Vân Lệ trở về thủ đô, cả đoạn đường đều nghe thấy mọi người đang bàn tán về chuyện cá cược giữa Mục Thịnh Uy và Mục Hàn.
Sở Vân Lệ vội vàng về nhà, tìm Mục Hàn, nói với vẻ mặt lo lắng: “Con trai à, sao con lại đồng ý cá cược với Mục Thịnh Uy chứ?”
“Đến mẹ cũng nhìn ra được, ông ta đang gài bẫy con!”
Theo quan điểm của Sở Vân Lệ, Mục Hàn căn bản là không đủ sức để đấu với Mục Thịnh Uy.
Không chỉ là Sở Vân Lệ, mà hầu hết mọi người đều nghĩ rằng Mục Hàn đang lấy trứng chọi đá.
Vụ cá cược này vừa truyền ra, đám gia tộc giàu có chưa từng nghe nói đến nhà họ Mục ở thủ liền khuấy đảo hết thông tin về thế gia hạng nhất ở Hoa Hạ.
Muốn vào nhà họ Mục ở thủ đô, ngưỡng cửa vô cùng cao.
Nếu bạn từ giới chính trị, thì bạn phải là quan chức cao nhất một tỉnh.
Nếu bạn từ quân đội, thì bạn phải là lãnh đạo cấp cao trong quân đội.
Nếu bạn trong giới kinh doanh thì bạn phải là nhân vật kiệt xuất có thể hô mưa gọi gió trong ngành.
Nếu bạn là một võ sĩ thì bạn phải nổi tiếng một phương.
Bốn phương diện này đối với người thường thì khó như lên trời.
Nếu trong nhà nào đó sinh được một nhân tài có một trong bốn phương diện này thì đã vui vẻ đánh trống khua chiêng, đáng lưu danh rồi.
Nhưng trong nhà họ Mục ở thủ đô thì chẳng qua chỉ là một thử thách nhập môn mà thôi.
Về Mục Hàn, danh tính ông chủ phía sau của tập đoàn Phi Long đã được công khai, thân phận này được nhiều gia tộc giàu có ở tỉnh tán thưởng.
Nhưng ở trước mặt nhà họ Mục ở thủ đô thì như vậy vẫn chưa đủ.
Đương nhiên, nếu thực lực của Mục Hàn có thể mạnh hơn nữa, chẳng hạn như đạt tới trình độ có mười tập đoàn Phi Long thì có lẽ nhà họ Mục ở thủ đô sẽ liếc nhìn một