Thấy Mục Hàn bắt đầu giảng bài, tất cả mọi người đều học một cách cung kính.
Bộ dạng nghiêm túc lắng nghe.
“Có điều trước khi vào học chính thức, tôi muốn giảng cho mọi người một tiết học giáo dục tư tưởng”, Mục Hàn giơ ra bốn ngón tay, nói: “Tên của tiết học giáo dục tư tưởng này chính là “Tôn sư trọng đạo!””
Mục Hàn ra hiệu tìm một tấm bảng đen với Hà Lợi Lợi.
Mục Hàn dùng phấn viết bốn chữ: “Tôn sư trọng đạo” lên trên tấm bảng đen nhỏ này.
Lực tay mạnh mẽ, rất có khí thế.
“Quả thực, mọi người ở đây đều có đủ bản lĩnh và sự ngạo mạn.
Bởi vì ở nơi của mấy người, tất cả đều là những tên tuổi bất khả chiến bại, muốn tìm sự đột phá nên mới đến trại huấn luyện Thần Long, tiếp nhận sự giáo dục cao hơn”.
Mục Hàn đưa mắt nhìn đám người, nói: “Thế nhưng, dù cho thực lực của mọi người có mạnh tới mức nào, nếu đã đứng ở nơi đây, trở thành một học sinh thì đều nên có nề nếp, tôn trọng sĩ quan huấn luyện chỉ bảo cho mọi người”.
“Mọi người đều là những người thông minh tuyệt đỉnh, có lẽ đều suy nghĩ được rằng, chẳng lẽ tổng tư lệnh chiến khu Nam Cương - Vương Chung Quy sẽ cử một tên không biết gì đến để lừa gạt mấy người hay sao?”
“Lẽ nào trong mắt mọi người, lãnh đạo cấp cao của quân đội Hoa Hạ lại tệ hại tới như vậy?”
Nghe Mục Hàn nói, mấy người Mục Phương đều cúi gằm mặt.
“Đừng nói đến chút năng lực mà tôi thể hiện ban nãy”, Mục Hàn tiếp tục nói: “Dù cho ban nãy tôi không thể hiện ra, hoặc là thực lực của tôi thật sự không bằng mấy người.
Thế nhưng nếu như Vương Chung Quy đã mời tôi đến thì tôi cũng có năng lực để dạy cho mấy người những kiến thức chưa từng được học”.
“Nếu như nói lãnh đạo cấp cao quân đội Hoa Hạ thật sự tồi tệ như vậy, ngay cả sĩ quan huấn luyện của trại huấn luyện Thần Long cũng tuỳ tiện tìm một người đến cho xong thì chắc chắn tôi sẽ không đứng ở nơi này!”
“Vậy nên nội dung đầu tiên mà mọi người cần học chính là tôn trọng sĩ quan huấn luyện của mình”.
“Đã hiểu hay chưa?”
“Hiểu rồi ạ!”, mấy người Mục Phương đồng thanh trả lời.
“Được rồi”, Mục Hàn hài lòng gật đầu, nói: “Cho mấy người thời gian năm phút, suy nghĩ cho kỹ hàm ý thật sự của bốn chữ tôn sư trọng đạo này”
Mọi người lập tức giác ngộ.
Là những cường giả trẻ tuổi của nơi mình ở, dù có dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tài năng thiên bẩm của họ.
Vậy nên bọn họ đã có thể hiểu được hàm ý thật sự của cụm từ “tôn sư trọng đạo” mà Mục Hàn muốn nói rất nhanh.
Cộng thêm với năng lực mà Mục Hàn vừa mới thể hiện khiến cho bọn họ đều cảm thấy tôn kính.
Có điều, mọi người đều thấy hơi hiếu kỳ về bối cảnh xuất thân của Mục Hàn.
Với năng lực vừa nãy của Mục Hàn thì chắc chắn là một nhân vật tiếng tăm lẫy lừng trong quân đội Hoa Hạ.
Thế nhưng TOP 100 trong bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ thật sự không có vị trí của anh.
Còn về những cường giả khác trong quân đội Hoa Hạ thì bọn họ đều vô cùng thân quen.
Chỉ là vô cùng xa lạ với một sĩ quan huấn luyện thần bí như Mục Hàn.
“Sĩ quan huấn luyện, anh có thể tiết lộ thân phận của mình không?”, cuối cùng thì Mục Phương cũng không chịu được mà mở miệng hỏi.
Dù sao hắn cũng là người nhà họ Mục, thông qua tên của một người và một số tư liệu đơn giản là có thể dễ dàng đoán ra bối cảnh thân phận của họ.
Đây cũng là điểm mạnh của nhà họ Mục ở thủ đô.
Đặc biệt là một cường giả trong quân đội Hoa Hạ giống như Mục Hàn, đối với nhà họ Mục ở thủ đô mà nói thì rất dễ dàng tra ra được.
Những người khác cũng vô cùng trông ngóng.
Hy vọng có thể biết được bối cảnh