“Không sai”, Mục Sảng gật đầu vô cùng tán đồng: “Năm người Mục Phương sẽ không bị tẩy não thật chứ, quy tắc trong quân đội thì đưa vào phương diện khác làm gì?”
“Đương nhiên rồi”, Mục Thịnh Uy nhìn Mục Sảng, nói: “Mục Hàn muốn có được sự tôn trọng của bố, cũng không phải là không được, trừ phi nó thể hiện được sức mạnh khiến bố tôn trọng”.
“Con thấy không có khả năng đâu”, Mục Sảng lắc đầu: “Chỉ nói riêng chuyện vụ đánh cược kia, nếu sau một năm cậu ta thật sự có thể đặt chân vào cánh cửa của nhà họ Mục thủ đô, mới đáng được chúng ta tôn trọng”.
Mục Thịnh Uy cười khẩy, nói: “Chỉ như vậy mà cũng đáng để chúng ta tôn trọng sao?”
“Đặt chân vào cánh cửa của nhà họ Mục thủ đô, chỉ là cấp bậc nhập môn mà thôi”.
“Muốn có được sự tôn trọng của chúng ta, trừ phi nó có thể bước vào bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ!”
“Bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ ư?”, mắt Mục Sảng không khỏi lóe sáng.
Trong giới quân sự Hoa Hạ, bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ là sự đánh giá nói lên thực lực cá nhân của binh lính.
Người có thể lọt vào bảng chắc chắn là người có sức mạnh nhất trong quân đội Hoa Hạ.
Mà xếp hạng càng cao, thì chứng minh thực lực cá nhân càng mạnh.
Còn nếu thuộc vào TOP 50 trong bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ thì đều là sự tồn tại khiến nước thù địch nghe danh đã sợ mất mật.
Như Vương Chung Quy - tổng tư lệnh của chiến khu Nam Cương được nước thù địch gọi với cái tên là ‘sát thần’, xếp hạng trên bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ, cũng mới chỉ dưới ba mươi mà thôi.
Có thể tưởng tượng được, người xếp hạng trên ba mươi rốt cuộc có thực lực kinh khủng đến mức nào.
Mà trong số TOP 10, thì có ba người là đến từ nhà họ Mục thủ đô.
Trong số TOP 50, có mười người là đến từ chi nhánh khác của họ Mục Thị.
Như vậy có thể thấy, nền tảng vững chắc của nhà họ Mục ở thủ đô, danh tiếng thế gia ngàn năm cũng không phải để cho có.
“Không sai!”, Mục Thịnh Uy gật đầu nói: “Mục Hàn muốn nhận được sự tôn trọng của chúng ta thì buộc phải có thực lực của TOP 50 bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ.
Chỉ cần nó có thể mạnh hơn bất kỳ ai trong TOP 50 của bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ thì bố có thể đón nó về coi như tổ tông!”
“Ha ha!”, Mục Sảng cũng phụ họa theo: “Nếu Mục Hàn thật sự có thể làm được thì con nhường vị trí người thừa kế nhà họ Mục thủ đô luôn cũng được!”
Trong mắt bố con Mục Thịnh Uy, thực lực của những người trong bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ rất cao.
Bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ có tổng cộng một trăm người.
Cho dù là đứng đầu từ dưới lên, trên chiến trường cũng là sự tồn tại của mười nghìn kẻ địch, thần cản giết thần, phật ngăn diệt phật.
Thậm chí thế lực đối nghịch nước ngoài có một cách nói, một trăm người trong bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ hành động, hoàn toàn có thể xứng ngang với mấy trăm nghìn đoàn xe của nước lớn đương thời.
Lấy đầu của thượng tướng trong thiên quân vạn mã giống như lấy đồ trong túi.
Họ đang nói về người nổi danh trong bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ.
Nhưng bố con Mục Thịnh Uy dù thế nào cũng không ngờ được, người lập ra bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ lại là Mục Hàn.
“Trước tiên khoan nói đến chuyện này, đợi lúc đám người Mục Phương về nhà, bố phải dạy dỗ chúng một trận”, Mục Thịnh Uy xua tay, nói: “Đúng rồi Sảng Nhi, bố định đưa ra quyết định chính thức bổ nhiệm con làm người thừa kế của nhà họ Mục thủ đô!”.
“Thật sao ạ?”, Mục Sảng nghe vậy, lập tức phấn khởi không thôi: “Cảm ơn bố!”
Cho dù trong số thế hệ trẻ của nhà họ Mục ở thủ đô, Mục Sảng