Thấy đại tướng quân Đường Chiến coi thường nhà họ Mục ở thủ đô đến vậy, Mục Thịnh Uy lập tức nổi giận: “Tôi thấy ông ăn mặc chỉnh tề, nhất định cũng là người trong quân đội, đừng bỏ lỡ tiền đồ tốt đẹp vì mồm miệng nhanh nhảu!”
Với tư cách là gia chủ của thế gia số một Hoa Hạ, Mục Thịnh Uy nói ra câu này một cách tự tin.
Hơn nữa, một nửa trong số mười người đứng đầu trong bảng xếp hạng Chiến Lang đều đến từ nhà họ Mục ở thủ đô.
Đương nhiên nếu Mục Thịnh Uy biết thân phận của đại tướng quân Đường Chiến thì sẽ không nói thì vậy.
“Tiền đồ của tôi thế nào, ông không đủ tư cách để bình luận”, đại tướng quân Đường Chiến bình tĩnh đáp.
Điều này khiến Mục Thịnh Uy càng thêm tức giận: “Nói như vậy có nghĩa là ông đến để gây chiến với nhà họ Mục ở thủ đô tôi sao?”
“Không phải!”, đại tướng quân Đường Chiến lắc đầu, vẻ mặt khinh thường nói: “Chỉ một nhà họ Mục bé nhỏ không đáng để tôi ra tay đâu”.
“Tôi thấy không thuận mắt với nhà họ Mục ở thủ đô các người, với danh nghĩa là thế gia số một Hoa Hạ, mà lại ức hiếp cô nhi quả mẫu! Thật không biết xấu hổ!”
“Ông!”, Mục Thịnh Uy vô cùng tức giận.
Đường đường là thế gia số một Hoa Hạ, ai dám không nể mặt chứ?
Vậy mà không ngờ hôm nay, trước mặt nhiều người như vậy, lại bị một người xa lạ sỉ nhục!
Chuyện này sao có thể chịu đựng được đây?
Lúc Mục Thịnh Uy không thể chịu nổi được nữa, chuẩn bị ra lệnh cho thuộc hạ, thì đại tướng quân Đường Chiến lại nói: “Hôm nay tôi nhất định sẽ bảo vệ Lâm Nhã Hiên và Sở Vân Lệ!”
“Ai dám động đến bọn họ, tôi sẽ giết kẻ đó!”
“Sao có thể như thế được chứ!”, Mục Thịnh Uy đập bàn đứng dậy, quát lớn: “Lên đi!”
“Bắt kẻ không biết trời cao đất dày này lại cho tôi!”
“Bố, đợi đã!”, Mục Thịnh Uy vừa nói xong, Mục Sảng đứng bên cạnh thay đổi sắc mặt, vội vàng ngăn lại.
Mục Thịnh Uy chần chừ nhìn Mục Sảng.
Mục Thịnh Uy không biết đại tướng quân Đường Chiến, nhưng Mục Sảng biết!
Trên chiến trường, đại tướng quân Đường Chiến chỉ xếp sau đại thống soái Mục Hàn, nhưng vì ông ta quá tàn nhẫn, không hợp với văn hóa tư tưởng nho giáo của Hoa Hạ trong năm nghìn năm, cho nên sau khi chiến tranh kết thúc, lãnh đạo cấp cao Hoa Hạ đã triệu hồi đại tướng quân Đường Chiến về, đặc biệt cấp cho ông ta một sơn trang để nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
Mục đích chính là để tránh đại tướng quân Đường Chiến ra tay tàn độc ở đây, tạo ảnh hưởng không tốt cho Hoa Hạ.
Bởi vì đại tướng quân Đường Chiến luôn không ra ngoài, cho nên đến cả Mục Thịnh Uy - gia chủ thế gia số một Hoa Hạ, cũng chưa từng gặp ông ta.
Chỉ được nghe tên chứ chưa thấy mặt.
So với đại thống soái sôi trào nhiệt huyết thì đại tướng quân Đường Chiến càng giống