Thiên Trùng khinh thường cười một tiếng trả lời: “Tôi đã giết chết cả hai vệ sĩ của tập đoàn Ngọc Thanh, không biết Hà Quách Tùng kia trong miệng anh là tên nào?”
“Sao nào, chẳng lẽ anh muốn tới báo thù? Có gan không?”
Thiên Trùng giống Tô Văn Mãnh, cũng không để Trần Hùng vào mắt.
Mà Trần Hùng lúc này thì quay người nhìn một đám thành viên Hang Sói phía sau nói: “Chính là tên hoà thượng áo đen này, bây giờ đi báo thù cho Hà Quách Tùng đi.
”
Hoan hô hoan hô hoan hô!
Nháy mắt xung quanh vang lên những tiếng gào thét của thành viên Hang Sói như dã thú này, sau một khắc, đám người này như mãnh thú xuất chuồng, toàn bộ nhào về phía hoà thượng bên kia.
Lúc này Tô Văn Mãnh và Thiên Trùng mới nhận ra được tình huống có hơi khác thường, Trần Hùng này tới vốn không nghĩ sẽ nói chuyện ổn thoả với bọn họ, đây là nhịp điệu muốn trực tiếp liều mạng.
Sắc mặt Tô Văn Mãnh lạnh lẽo, quát lớn một tiếng: “Trần Hùng, con mẹ nó chứ tôi là cậu cả nhà họ Tô, anh muốn đối nghịch với tôi?”
Nhưng mà lời cậu ta nói không nhận được bất cứ câu trả lời nào, lúc này những thành viên Hang Sói đã cùng những vệ sĩ nhà họ Tô kia lao vào đánh Thiên Trùng.
Đám vệ sĩ này của Tô Văn Mãnh mặc dù là tinh nhuệ của nhà họ Tô, nhưng so với đám Hang Sói không muốn sống này vẫn có chênh lệch không nhỏ, rất nhanh đám Hang Sói này đã trực tiếp áp chế đám vệ sĩ nhà họ Tô này rồi.
Tiếng hét thảm vang lên bốn phía, hơn hai mươi tên vệ sĩ nhà họ Tô liên tiếp ngã xuống, mà những thành viên Hang Sói này thì càng đánh càng mạnh, mỗi một tên đều như sư tư nổi cơn điên.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Tô Văn Mãnh có hơi mờ mịt, cậu ta có nằm mơ cũng sẽ không ngờ thành phố Bình Minh bên này thế mà có một đám biến thái như vậy.
Lần này cậu ta có vẻ như đã chọc vào tổ ong vò vẽ.
Mà Tô Cẩn Lương một bên khác lúc thấy cảnh này thì đã toả ra khí lạnh từ sau lưng, mỗi người Trần Hùng nơi này mang tới đều có thể tinh nhuệ như nhà họ Tô mạnh nhất của bọn họ, hơn nữa càng chết chính là mỗi người này đều không sợ chết.
Rất khó tưởng tượng Trần Hùng này rốt cuộc sử dụng