Lúc này, tại một căn biệt thự thuộc khu biệt thự ven hồ Tây Tử.
Sau khi Lạc Tiến đến Tô Hàng, không hề lập tức rời khỏi, bởi vì ván cờ lớn tiếp theo, cần rất nhiều cao thủ, cho nên lúc đầu Trần Hùng bảo Lạc Tiến đến đây, thì không định để anh ta rời đi.
Vạn Hoa là một nơi ngọa hổ tàng long, không thua kém gì nước ngoài cả mà Trần Hùng đang chơi ván cờ đối mặt với các hào môn hàng đầu phía nam, đúng như Viễn Trọng Chi nói, chỉ dựa vào chút lực lượng bây giờ của bọn họ ở phía nam, thì có lẽ không đủ.
Cho nên, Trần Hùng không thể không điều người của Thiên Vương điện đến đây.
Mà lần này nếu như thần cược Lạc Tiến đã đến rồi, tất nhiên Trần Hùng không thể để anh ta đi.
Trong phòng khách biệt thự, Lạc Tiến ngồi trên sô pha, nghịch bộ bài màu vàng.
Lúc trước ở trên du thuyền đánh bạc, bộ bài này của anh ta đã rách nhiều rồi, bây giờ đã không còn đủ một bộ nữa, vốn dĩ anh ta muốn Trần Hùng đền cho anh ta một bộ khác, kết quả lại bị Trần Hùng mắng cho một trận.
Lạc Tiến cậu có hàng nghìn tỷ, chỉ mất có một bộ bài mà cũng muốn Trần Hùng tôi đền cho cậu, có người nào keo kiệt như cậu không?
Còn mẹ nó thần cược.
“Tôi đã mua lại toàn bộ khu biệt thự này rồi, đến lúc người của tôi đến Tô Hàng, đều sẽ ở đây.
”
“Vận khí của cậu không tồi, đến đầu tiên, cho nên cậu chọn được căn rất tốt.
”
Trần Hùng đứng bên cạnh Lạc Tiến, từ đây nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy hồ Tây Tử, ở trong căn biệt thự này quả thật rất tốt.
Lạc Tiến cười nói: “Nếu như đến đây nghỉ mát, ở đây quả thật rất tốt, nhưng đại ca à, lần này em đến đây là để bán mạng cho anh đấy.
”
“Nhân tiện, hành động lần này anh có trả lương cho em không?”
“Cút.
”
Trần Hùng hận không thể đánh chết Lạc Tiến.
Tên này cái gì cũng tốt, không tùy tiện, làm việc cẩn thận, chỉ là có chút mê tiền tài.
“Dù sao cậu cũng là thần cược, mấy năm nay thắng nhiều như vậy rồi, đừng có chuyện gì cũng bàn đến tiền bạc với tôi có