“Ừm.
” Phó Văn Lâm gật đầu.
Lúc rời khỏi bệnh viện thì Phó Văn Lâm lại ho một trận dữ dội nữa.
Trần Hùng hỏi: “Ông Lâm, ông bị ung thư phổi phải không?”
Phó Văn Lâm cũng không có giấu diếm gì, gật đầu nói: “Không sai, ung thư phổi, đã phát hiện nửa năm nay rồi, có thể những ngày tháng còn lại của tôi cũng không còn nhiều nữa.
”
Khoảnh khắc này trong lòng Trần Hùng có chút xúc động, trên người Phó Văn Lâm mắc bệnh nặng, nhưng vẫn kiên trì trụ ở tuyến đầu cống hiến cho sự nghiệp làm từ thiện, tinh thần này thật sự khiến người khác khâm phục.
||||| Truyện đề cử: Này Bác Sĩ Hư Hỏng, Em Yêu Anh |||||
Lạc Tiến ở bên cạnh thì lấy tay vỗ lên trán của mình, cảm thán nói: “Ông Lâm, sau này ông nhất định có thể lên thiên đường đó, bởi vì ông thật sự rất vĩ đại.
”
Phó Văn Lâm cười khổ một tiếng, nói: “Tôi làm những điều này không phải vì sau này chết đi có thể lên được thiên đường, tôi chỉ là chuộc tội cho những việc làm khốn nạn trước đây của tôi mà thôi.
”
Nghe thấy giọng điệu này của Phó Văn Lâm, trong lòng ông hình như có một chuyện cũ không thể buông được, nhưng mà Trần Hùng cũng không hỏi nhiều, có những chuyện đau lòng, hỏi nhiều quá thì sẽ thấy bất lịch sự.
Trần Hùng nói: “Ông Lâm, tôi kê cho ông một toa thuốc, mặc dù không thể chữa trị được bệnh ung thư phổi của ông, nhưng có hiệu quả rất tốt cho phổi, có thể làm cho ông dễ chịu hơn một chút, nhưng mà tốt nhất là ông đừng hút thuốc nữa.
”
Phó Văn Lâm gật đầu nói: “Cảm ơn cậu Hùng nhiều, ngoài ra, lần này chúng ta đã hoàn toàn đắc tội với tập đoàn Ngọc Tề rồi, một người sắp chết như Phó Văn Lâm tôi đương nhiên sẽ không lo lắng tập đoàn Ngọc Tề báo thú.
”
“Nhưng mà cậu Hùng, tôi hy vọng cậu có thể bảo vệ được Quỹ Sao Quang của chúng ta.
”
Trần Hùng đáp lại: “Yên tâm đi ông Lâm, không thành vấn đề, tôi không chỉ phải bảo vệ Quỹ Sao Quang mà còn phải làm cho Quỹ Sao Quang rạng rỡ truyền thống, tôi đảm bảo!”
“Vậy thì làm phiền cậu Hùng rồi!”
Sáng ngày hôm sau, Tôn Ngọc Vinh vẫn nằm trên giường vuốt ve hai người mẫu mà hôm qua ông ta đã