Lâm Thanh Thảo lẩm bẩm hỏi: “Cha, cha lại phải đi nữa sao?”
“Đúng thế, cha phải đi công tác đó, đi công tác kiếm tiền mới mua được thật là nhiều đồ chơi cho Thanh Thảo.”
“Vậy bao giờ thì cha về?”
“Cha sẽ về nhanh thôi.”
“Nhanh là nhanh như thế nào ạ?”
Trần Hùng suy nghĩ một chút rồi nói: “Đến lúc Thanh Thảo nghỉ đông là cha đã trở về rồi.”
Lâm Thanh Thảo cũng suy nghĩ một chút, nói: “Cô giáo bảo hai tuần nữa là bọn con được nghỉ đông rồi, đến lúc đấy cha sẽ về sao?”
“Ừm, lúc đấy cha sẽ về.”
“Cha không được lừa Thanh Thảo đâu đấy, chúng ta ngoéo tay đi, lúc cha về cha nhất định phải mua cho Thanh Thảo nhiều thật là nhiều pháo hoa đó.”
“Được, nào Thanh Thảo, ngoéo tay thắt cổ, một trăm năm cũng không được đổi ý.”
Sau đó Trần Hùng đi về phía Lâm Ngọc Ngân, anh ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng vuốt ve bụng Lâm Ngọc Ngân: “Bà xã, anh xin lỗi, anh lại phải đi nữa rồi.
Lần này anh sẽ đi Nhật Bản, nhưng anh sẽ về nhanh thôi.”
“Ừm.”
Lâm Ngọc Ngân không hỏi gì, cô chỉ gật đầu nói: “Anh ở ngoài nhớ chú ý an toàn.”
“Được!”
Hai ngày sau, Trần Hùng lên máy bay đi Nhật Bản.
Trần Hùng đã liên lạc với Tả Quang Đông trước khi đi Nhật Bản.
Tả Quang Đông vốn là người Nhật Bản, anh ta cũng là một trong mười tám vị đại tướng của điện Đức Hoàng.
Sau khi đánh một trận lớn với Hắc Ám đồ đằng, Tả Quang Đông đã về Nhật Bản để giúp đỡ quản lý chuyện làm ăn của điện Đức Hoàng ở Nhật Bản.
Sau trận chiến với Hắc Ám đồ đằng, điện Đức Hoàng tiếp nhận rất nhiều chuyện làm ăn của Hắc Ám đồ đằng, vì thế nên việc kinh doanh và gia sản của điện Đức Hoàng bây giờ mới trải