Tả Quang Đông có chút tức giận, chỉ thấy anh ta dùng con dao đâm xuyên qua bàn tay của người đàn ông.
Người đàn ông theo bản năng hét lớn, thế nhưng dường như ông ta lo lắng chuyện gì đó, nên đã cố gắng đè ép thanh âm của mình xuống.
Lúc này, Trần Hùng mới chú ý tới gian phòng bên cạnh, dường như những người khác vẫn còn đang ngủ, còn người đàn ông này cố gắng đè nén thanh âm để không đánh thức người ở trong căn phòng kia.
Trần Hùng cau mày, theo bản năng đi về phía căn phòng kia.
Người đàn ông vốn dĩ vô cùng lạnh nhạt kia đột nhiên trở nên vô cùng lo lắng.
“Ban đầu tôi vốn là một thợ săn tiền thưởng lệ thuộc vào Sơn Đằng Trai, còn vàng này là thù lao khi tôi chấp hành nhiệm vụ vào hai năm trước.”
“Sơn Đằng Trai?”
Trần Hùng nhìn về phía bên cạnh Tả Quang Đông còn Tả Quang Đông nhìn xuống với vẻ đăm chiêu nói: “Quả thực ở bên Nhật Bản có một tổ chức chuyên về thợ săn tiền thưởng như vậy, hơn nữa còn có danh tiếng cũng không nhỏ.”
Nói xong, Tả Quang Đông đem con dao đặt trên cổ người đàn ông, nói: “Người ra nhiệm vụ là ai? Hiện tại người đó đang ở đâu?”
Người đàn ông lắc đầu nói: “Tổ chức của chúng tôi có người đại diện chuyên đi truyền đạt nhiệm vụ, còn thợ săn tiền thưởng như chúng tôi chỉ có trách nhiệm đi thực thi nhiệm vụ thôi, nên chúng tôi không hề biết chủ nhân thực sự là ai, hơn nữa lúc ấy trông chủ nhân có vẻ rất vội vàng, thường trả thù lao trực tiếp cho chúng tôi bằng vàng.
Lúc ấy, sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong thì tổ chức có hỏi chúng tôi là muốn trả thù lao bằng tiền mặt hay là vàng, nhiệt huyết trào dâng nên tôi đã chọn vàng.”
“Lúc ấy tôi có nghe chủ nhân nói rằng phải hợp tác lâu dài với Sơn Đằng Trai thì sau này bọn họ sẽ trả thù lao bằng tiền mặt chứ không dùng vàng nữa.”
Sau khi nghe người đàn ông nói xong, Trần Hùng cũng cảm thấy ông ta cũng không đang nói dối, hơn nữa dưới tình huống như vậy cho nên người đàn ông cũng không dám nói dối bọn họ.
Theo như lời này của ông ta thì quả thực rất phù hợp với phong cách làm việc lúc ấy của Thần Hổ.
Khi đó bọn họ mang theo vàng tới Nhật Bản thì không hề có bất kì một trụ cột nào cả, thế nhưng có một số việc vẫn phải tìm người đi làm cho nên liền trực tiếp tiến hành giao dịch bằng vàng luôn.
Sau này khi bọn họ đã đứng vững ở Nhật Bản thì lúc đi tìm người làm việc cũng không cần dùng vàng để giao dịch nữa.
Trần Hùng hỏi: “Bọn họ thường tìm