Cho nên nếu mà Viễn Trọng Chi đã nói như vậy, Tô Quang Huy cũng là tin tưởng ông ấy, sau đó anh ta liền dựa theo đó mà dặn dò kẻ dưới, để giữ lại gia đình Trần Hùng ở Tô Hàng này, chờ chuyện này hoàn toàn được giải quyết sẽ để cho Trần Hùng đưa bọn bọ trở về tiếp.
Mà lúc này, Trần Hùng đã cùng với Thanh Long rời khỏi Tô Hàng thông qua cách ngồi máy bay, trực tiếp đi đến một tòa thành thị.
Dọc đường đi Trần Hùng và Thanh Long không trò chuyện nhiều, Trần Hùng đã biết rõ ngọn nguồn từng bước có liên quan đến sự phát triển tình cảnh này.
Lần này Thanh Cảnh Môn cuối cùng muốn đem Trần Hùng đi làm chuyện gì, có lẽ trong lòng tất cả đã biết rõ.
Trần Hùng cũng không ngốc, anh sẽ không tin có sự trùng hợp như vậy, đứa con của Đại trưởng lão vừa mới không lời từ biệt ngàn dặm đến Tô Hàng chọc ghẹo con gái nhà người ta, cuối cũng là chọc ghẹo đến bạn bè của Trần Hùng, bị Trần Hùng ghết chết, kế đó là trong thời gian ngắn Thanh Cảnh Môn tập hợp một ngàn người đến bắt người.
Trong đó muốn nói đây là đã bị người ta sắp xếp, đánh chết Trần Hùng cũng không tin.
Máy bay hạ cánh, Thanh Long ngồi ở bên cạnh Trần Hùng cười cười với anh và nói: “Hoan nghênh đến Tân Thành.
”
“Ừ!”
Trần Hùng lấy tay day nhẹ ở huyệt thái dương của mình, anh đã sớm đoán được trụ sở chính của Thanh Cảnh Môn ở thành phố này rồi, dù sao thì nơi này cách thủ đô vương thành chỉ có 100km.
Hơn nữa Thanh Long đã nói qua trước cho anh, trụ sở chính của Thanh Cảnh Môn xây dựng ở một chỗ cạnh biển, thủ đô thì không có biển, cũng chỉ có Tân Thành mới có điều kiện này.
Tuy lần này Trần Hùng bị Thanh Cảnh Môn bắt đến đây, nhưng trên thực tế Thanh Long bọn họ không hề có bất kỳ ép buộc nào, ngược lại là giống như bọn họ mời Trần Hùng đến đây.
“Kế tiếp, các ngươi rốt cuộc còn muốn tôi làm con thiêu thân hả?” Trong lòng Trần Hùng có chút bực bội, anh không thích cái cảm giác bị người khác tính kế với mình.
Thanh Long trả lời: “Cậu giết con trai của Đại trưởng lão Thanh Cảnh Môn chúng tôi, chúng tôi bắt cậu đến trụ sở chính để