“Được rồi, được rồi.
”
Cao Siêu vỗ vỗ vai tên trọc đầu sau đó nói với Diệp Phi đang đứng ở bên cạnh: “Dẫn người anh em này đi xuống thay quần áo, đối đãi cho thật tốt vào.
”
Diệp Phi có chút hơi lưỡng lự, nói: “Đại đội trưởng, việc này…”
“Sai cậu đi thì cậu cứ đi đi, hỏi nhiều làm gì.
”
Nhìn Cao Siêu có hơi tức giận, Diệp Phi cuối cùng cũng không suy nghĩ nhiều nữa dẫn tên đầu trọc đi xuống.
Trước khi đi, tên đầu trọc còn quay lại nói với Cao Siêu: “Đại ca, thủ đoạn giết người của tên này thật quá tàn nhẫn, phải trừng trị thật nghiêm khắc để đòi lại công bằng cho cô gái trẻ.
”
“Thanh Cảnh Môn chúng tôi làm việc, tuyệt đối không bỏ qua bất kì kẻ xấu nào.
” Cao Siêu đáp lời.
Trần Hùng cảm thấy thật nực cười, khi nghe câu nói như thế được thốt ra từ miệng Cao Siêu, anh thấy giống như nghe được một câu nói hài hước nhất trong năm vậy.
Trần Hùng nheo mắt lại, nở nụ cười vô hồn nhìn Cao Siêu đang ở bên ngoài hàng rào sắt, nói: “Đây là cách mà Thanh Cảnh Môn các anh xử án sao?”
“Các anh không làm rõ trắng đen mà liền thả kẻ phạm tội ra ngoài, sau đó hãm hại người vô tội, thật sự các anh không sợ gặp báo ứng sao?”
“Mày đang nói linh tinh gì vậy?”
Cao Siêu tức giận chỉ tay vào Trần Hùng rồi lớn tiếng mắng chửi: “Con mẹ mày, rõ ràng là dám tìm một nữ sinh đại học để vận chuyển lậu Nhện đỏ, tội này phải xử chết thế mà bây giờ còn muốn ngụy biện, xem ra là mày chán sống thật rồi.
”
“Tôi không làm việc đấy, vận chuyển lậu Nhện đỏ là tên đầu trong kia.
” Trần Hùng nhún vai.
“Tao khinh!” Cao Siêu nói: “Kẻ vận chuyển lậu Nhện đỏ là mày, tên đầu trọc đó chỉ là người qua đường thôi, bọn tao đã điều tra kỹ càng rồi.
”
“Đã điều tra kỹ càng rồi sao, thế điều tra thế nào?” Trần Hùng cười khẩy.
Cao Siêu nói: “Tao còn phải báo cáo với mày là điều tra thế nào sao? Thằng nhóc, tội của mày không thể tha thứ, phải xử tội chết.
”
“Hahaha! thật là thú vị.
” Trần Hùng cười phá lên.
“Con mẹ mày, mày vẫn còn dám cười tao sao?”
Cao Siêu rất ngứa mắt đối với phản ứng này của Trần Hùng, nếu đổi