Nhân viên bảo vệ cau mày, nhìn Trần Hùng hỏi: "Cậu là ai vậy?"
"Tôi là Trần Hùng, môn chủ mới của Thanh Cảnh Môn phương bắc.
"
Trần Hùng vừa nói vừa đi về phía người này: "Sao, anh không nể mặt tôi à?"
"Chết tiệt.
"
Bảo vệ dẫn đầu mắng lên một tiếng, anh ta thật sự không để Trần Hùng vào trong mắt.
Bất giác, anh ta định chộp lấy khẩu súng ở thắt lưng, nhưng ngay lúc anh ta đưa tay lên chạm vào cây súng, thì cảm thấy cổ họng lạnh buốt, không biết từ khi nào trong tay Trần Hùng cầm một con dao phẫu thuật mỏng như cánh ve, đâm xuyên vào cổ họng của bảo vệ đó.
Hành động trực tiếp này của Trần Hùng, khiến tất cả mọi người ở đó đều trố mắt ngơ ngác.
Trần Hùng thu con dao phẫu thuật lại, quay đầu nhìn đám người Diệp Phi nói: "Khi nãy tôi đã nói với các người, lấy lệnh bài của tôi thì có quyền chém trước tâu sau, quên rồi sao?"
"Vâng.
"
Đám người Diệp Phi lúc này mới phản ứng lại, lần lượt rút vũ khí mang theo bên mình ra.
Tuy nhiên, họ không có cơ hội để làm điều đó, bởi vì sau khi nhìn thấy Trần Hùng giết bảo vệ dẫn đầu kia, những người còn lại đều bị thuyết phục.
Với tốc độ và thủ đoạn như vậy, cộng thêm thân phận môn chủ, nếu bọn họ còn dám ra tay, thế chẳng khác gì đi tìm đường chết.
Đám bảo vệ vô thức nhường đường cho mấy người Trần Hùng đi vào, thế là mấy người Diệp Phi theo phía sau Trần Hùng cùng nhau bước vào trong biệt thự của Tả Bất Phàm.
Trang trí bên trong căn biệt thự có thể nói là rất lộng lẫy nguy nga, Trần Hùng ước tính đơn giản để mua một căn biệt thự như vậy cũng phải tốn ít nhất là một trăm lẻ năm tỷ.
Nhìn lại cách trang trí này, ít nhất cũng phải tốn mấy tỷ.
Cuối cùng, Trần Hùng nhìn mấy cây hoa quý ở khắp nơi trong biệt thự cùng những bình sứ thanh hoa trong đại sảnh, trên tủ là các bức tranh thư pháp cổ đủ loại, Trần Hùng cũng có chút