“Ông Tả, hôm nay ông may mắn thật đấy, chắc cũng đã thắng hơn mấy tỷ rồi.
” Người đàn ông cầm bài thuận từ phía đối diện mỉm cười nói.
"Ha ha ha, đây chẳng phải là sinh nhật của lão Tứ sao, nhờ may mắn của ông ta đấy.
"
Người đàn ông mỉm cười, rồi lại xáo bài: "Nào, tiếp tục chơi, tiếp tục chơi.
"
Nhìn toàn bộ thành phố Phụng Thiên, chỉ có vài người dám gọi Tiêu Tứ là lão Tứ, và người được gọi ông Tả này, chính là một trong số đó.
Ngôn Tình Tổng Tài
Ông ta là Tả Bất Phàm, một trong tám chủ quản của Thanh Cảnh Môn phương bắc.
Đúng lúc ông ta đang vô cùng có hứng muốn đại sát tứ phương thì một người đàn ông râu ria xồm xoàm bên cạnh vội vàng bước tới.
Trong lúc ông ta đi tới, bên cạnh cũng có không ít người chào ông ta, gọi ông ta là ông Mã.
Người này tên là Mã Khuê, đồng thời cũng là một trong tám chủ quản của Thanh Cảnh Môn.
Mã Khuê đến bên Tả Bất Phàm, lấy tay vỗ vai ông ta, sau đó kề miệng vào tai ông ta nói nhỏ: "Đừng chơi nữa anh Tả, ở nhà đã xảy ra chuyện rồi.
"
"Có chuyện gì?"
Tả Bất Phàm ngừng chia bài và nhìn Mã Khuê đầy nghi ngờ.
"Qua đây nói.
"
Mã Khuê cầm lấy quân bài trong tay Tả Bất Phàm ném xuống bàn, nói: "Các người chơi trước đi.
"
Sau đó, ông ta kéo Tả Bất Phàm sang một bên.
Vào lúc này, trong một đình nghỉ mát đằng kia, có ba người đàn ông khác đang ngồi ở đó.
Tưởng Bổn Chiêu, Lý Thanh Thạch, Dương Dũng, ba người này cũng là chủ quản của Thanh Cảnh Môn phương bắc.
Tám chủ quản của Thanh Cảnh Môn, trong tổng bộ của Trần Hùng có Truy Phong, La Đồ và Trần Bình.
Và năm người còn lại chính là đang ở đây.
Tả Bất Phàm và Mã