Sắc mặt mặt của Trần Hùng vô cùng u âm, anh nghiêm túc hỏi: “Cô là! vợ chưa cưới của Nghiêm Hưng Đằng?”
Ông Mộng Lan khinh thường nói: “Cậu nhóc, đừng nói nhảm, loại cặn bã này làm sao có thể xứng với người như tôi chứ?”
Lúc này, Nghiêm Hưng Đằng mới phản ứng lại sau một hồi thập tử nhất sinh, kinh ngạc hỏi Trần Hùng: “Anh, là anh ư?”
“Nghiêm Hưng Đằng, anh không nhớ tôi sao?”
“Trần Hùng! Trần Hùng!”
Nghiêm Hưng Đằng gần như dùng hết sức lực gọi tên Trần Hùng: “Hùng à, anh, hồi đó anh bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần rồi biệt tăm biệt tích luôn, tại sao vậy?”
“Anh nhớ ra là tốt rồi.
”
Sau đó Trần Hùng quay người đi đến bên cạnh Nghiêm Hưng Đằng nói: “Người anh em ạ, chuyện quái gì đã xảy ra vậy, nói cho tôi biết, tôi sẽ làm chủ chuyện này cho anh.
”
Nghiêm Hưng Đằng đã tổ chức ngôn ngữ đơn giản nhất để thông báo cho Trần Hùng biết những gì đã xảy ra ở đây, nghe xong, gân xanh trên trán của Trần Hùng như muốn vỡ ra từng cái một.
Truy Phong đứng bên cạnh nghe thôi mà cũng cảm thấy ngứa ran cả da đầu, trên đời này còn có một con chó không biết xấu hổ như vậy, hành vi như vậy quả thực rất kinh khủng.
“Vô liêm sỉ.
”
Truy Phong cũng là một người có tính khí, mặc dù không quen với Nghiêm Hưng Đằng, nhưng sau khi biết được sự đau đớn mà Nghiêm Hưng Đằng phải trải qua, anh ta không thể dương mắt đứng nhìn mà phải dạy dỗ cho những tên khốn này một trận.
“Truy Phong, giúp tôi chăm sóc Nghiêm Hưng Đằng, tôi phải tìm lại sự công bằng cho người anh em của tôi.
”
“Đúng!”
Truy Phong lui sang một bên mà ở phía đằng kia, Ông Đại Hùng cười lớn: “Anh định tính làm trò gì hả? Dám đến nhà họ Ông tỉnh Minh Diệu giở thói lưu manh côn đồ à?”
Đôi mắt như lưỡi dao của Trần Hùng dán chặt vào Ông Đại Hùng, nói: “Không quan trọng tôi là ai.
Điều quan trọng là hôm nay anh nhất định phải chết.
”
“Chỉ có anh thôi ư?”
Trần Hùng không tiếp tục để ý tới Ông Đại Hùng, mà nhìn về phía Nghiêm Hưng Đằng: “Người anh em, những người này, anh muốn xử lí bọn này như thế nào, tôi có thể thỏa mãn anh.
”
Nghiêm Hưng Đằng nghiến răng nghiến lợi, nghĩ đến mọi chuyện vừa rồi, anh cảm thấy toàn bộ lồng ngực sắp nổ tung: “Vừa rồi bọn họ làm gì