Thế mà thái độ của Mạnh Nhất Hạ vẫn không hề thay đổi, nói: “Dương Thạnh à, đừng có nóng nảy như vậy chứ, chúng ta còn chưa có thua đâu.
”
“Lời này là có ý gì?” Thẩm Dương Thạnh không hiểu.
Mạnh Nhất Hạ chầm chậm nói: “Anh Nhậm đã trở về rồi!”
“Anh ấy về khi nào thế?”
Thẩm Dương Thạnh hớn hở, cảm giác giống như tìm được xương sống của minh trong chớp mắt: “Vậy anh Nhậm anh ấy nói thế nào?”
“Anh ấy bảo chúng ta đừng nhúng tay vào việc gì hết, cứ để buổi bầu cử Liên minh Thương mau tỉnh Đông Thành diễn ra như bình thường là được, không cần biết là xảy ra việc gì, anh ấy đều có thể giải quyết cho chúng ta.
”
“Thật vậy sao?” Thẩm Dương Thạnh kích động hỏi lại.
Mạnh Nhất Hạ híp mắt, nói: “Anh Nhậm có bao giờ làm cho chúng ta thất vọng đâu chứ!”
Tối đến, vầng trăng tròn vành vạnh treo trên bầu trời đen huyền an tĩnh.
Trong cảnh đêm nồng nàn ấy, một chiếc xe hơi trông vô cùng bình thường từ phía xa chạy đến, cuối cùng dừng lại ở ngay trước con hẻm nhỏ nằm chéo Thanh Cảnh môn tầm hai trăm mét.
Cửa xe mở ra, từ trên xe bước xuống là một người đàn ông mặc bộ quần áo dạ hành đen tuyền, cả người anh ta như được bóng tối bao bọc, chỉ để lộ ra đôi mắt, cách ăn mặc này trông giống như ninja của Nhật Bản vậy.
Trên lưng của anh ta vác theo một thứ gì đó thuôn dài.
Thứ đó cũng được bao trong một lớp vải màu đen, hình như là một thanh kiếm!
Sau khi xuống xe, người đàn ông đó hòa mình vào bóng đêm, từng bước từng bước một tiến về phía tổng bộ của Thanh Cảnh Môn.
Lúc này ở trong Thanh Cảnh môn, đa số tất cả các thành viên đều đã ngủ cả rồi, chẳng qua là còn có người trực ban vẫn còn canh gác ở trước cổng, đồng thời ở trong mật thất cũng có cao thủ của Thanh Cảnh Môn vẫn đứng canh gác.
Trừ những người này thì ở xung quanh khu vực, lâu lâu lại có một đội tuần tra đi qua, hệ thống phòng ngự của Thanh Cảnh Môn, thật ra cũng vô cùng nghiêm ngặt.
Người đàn ông đó dừng ngay trước cổng lớn của Tổng bộ Thanh Cảnh Môn, hắn ta ngước đầu lên nhìn cánh cổng một cái, trong lòng thật sự muốn đá bay cánh cổng này trực tiếp xông vào bên trong.
Bất quá sau đó hắn ta lại nghĩ ngợi điều gì đó, lại quyết định