Nguyễn Đại nói cho Trần Hùng một số điện thoại để anh tìm chủ nhân của số điện thoại đó.
Người kia là một họ hàng xa của Nguyễn Kiền Bá, mà Nguyễn Kiền Bá đã giao hết tất cả chứng cứ đến tay người họ hàng xa đó từ lâu rồi, mục đích chính là vì đề phòng bất trắc.
“Được!”
Trần Hùng chuyển số điện thoại này cho Truy Phong để anh ta đi hoàn thành chuyện này.
Sau khi quyết định hết thảy, Trần Hùng và Nghiêm Hưng Đằng không tiếp tục ở lại đây quấy rầy Nguyễn Đại nghỉ ngơi nữa, bọn họ rời khỏi phòng điều trị, ra đến bên ngoài.
“Ngày kia chính là ngày diễn ra tuyển cử của Hiệp hội thương nhân tỉnh Đông Thành rồi, đến lúc đó tôi để anh thay thế cha anh trở thành Hội trưởng mới của Hiệp hội thương nhân tỉnh Đông Thành, sau này rốt cuộc anh có thể chấn chỉnh lại nhà họ Nghiêm hay không thì phải xem năng lực và thủ đoạn của anh rồi.
”
Sau khi đi ra, Trần Hùng lập tức nói với Nghiêm Hưng Đằng.
“Ừm.
” Nghiêm Hưng Đằng gật đầu nói: “Nhất định tôi sẽ lấy lại sự huy hoàng năm đó của nhà họ Nghiêm, cảm ơn người anh em, có thể không chừa lối thoát mà giúp tôi báo thù.
”
Trần Hùng nói: “Sau này không được nói những lời như vậy nữa, chúng ta là anh em tốt nhất, tất cả đều là những chuyện tôi nên làm.
”
Dường như Nghiêm Hưng Đằng nghĩ đến chuyện gì đó, bèn nói: “Sau chuyện này anh dự định làm gì, thật sự muốn trở về đấu với nhà họ Trần à?”
Nghiêm Hưng Đằng biết mục đích chủ yếu lần này Trần Hùng đến miền bắc cũng không phải là muốn ngồi vị trí môn chủ Thanh Cảnh Môn này, đồng thời cũng không phải muốn thay nhà họ Nghiêm báo thù, mục đích chủ yếu của anh đương nhiên là vì giải quyết ân oán giữa bản thân với nhà họ Trần.
Có điều Nghiêm Hưng Đằng cũng biết bây giờ nhà họ Trần ở miền bắc đến cùng là sự tồn tại thế nào, cho dù Trần Hùng là môn chủ Thanh Cảnh Môn ở phương bắc này, muốn đấu với nhà họ Trần cũng vô cùng khó khăn.
Dù sao Thanh Cảnh Môn cũng có quá nhiều quy củ gò bó, Trần Hùng không thể nào trực tiếp dẫn theo đại quân của Thanh Cảnh Môn đi tiêu diệt nhà họ Trần, huống chi, cho dù Trần Hùng thật sự làm như vậy thì Thanh Cảnh Môn ở miền bắc cũng chưa chắc là đối thủ của nhà họ Trần.
Trần Hùng nói: “Có một số việc cuối cùng vẫn phải giải