Truy Phong đến trước mặt Trần Hùng lấp tức báo cáo tình hình của Mạnh Nhất Hạ và Thẩm Dương Thạnh.
Trần Hùng hơi nhếch môi, đi đến trước mặt Mạnh Nhất Hạ và Thẩm Dương Thạnh.
Lúc này đồng tử của hai người này rã rời, tinh thần suy sụp, vừa nhìn thấy Trần Hùng liền gào thét.
ngôn tình tổng tài
Có quỷ mới biết bọn họ đã phải chịu đựng những kiểu tra tấn và hành hạ như thế nào ở đây.
“Lấy nhà họ Trần ra để trấn áp tôi đúng không, hiện tại đã biết thủ đoạn của ông đây rồi nhỉ?”
Trần Hùng thì thầm nói, trực tiếp lấy ra bộ kim châm Biển Thước mang theo bên người, sau đó dùng kim châm đâm vào hai huyệt vị trên lưng Mạnh Nhất Hạ và Thẩm Dương Thạnh.
Kim châm đâm vào da thịt, đồng tử giãn ra của hai người co lại thật chặt, lúc này dần dần tỉnh táo lại.
“Trần...!Trần Hùng, mày là đồ ma quỷ.”
Ý thức được khôi phục tỉnh táo lại, khi nhìn thấy Trần Hùng đứng ở trước mặt mình, Mạnh Nhất Hạ đã mất đi vẻ kiêu ngạo trước đây.
Ông ta nhìn về phía Trần Hùng, từng lỗ chân lông trên người ông ta đều tràn đầy sợ hãi.
Thẩm Dương Thạnh bên cạnh cũng như vậy, thậm chí còn không dám nhìn Trần Hùng.
“Không phải ông cứ ầm ĩ kêu gào nói người nhà họ Trần sẽ tới cứu ông sao? Tôi đã đợi một ngày rồi, sao vẫn chưa thấy ai đến?”
Trần Hùng thở dài nói: “Con người, điều quan trọng là phải tự biết thân biết phận, nhưng tôi thực sự hy vọng có người nhà họ Trần có thể đến cứu ông đấy.
Tốt nhất là Nhậm Thiên Thanh cũng đến, như vậy thì tôi không cần phải truy nã Nhậm Thiên Thanh trên toàn thế giới nữa rồi.”
“Vì vậy, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu thôi.”
Sau đó, Trần Hùng ra lệnh: “Treo hai người bọn họ lên bức tường thành cổ Phụng Thiên, thả tin hai tên này là chó của nhà họ Trần.
Tôi muốn xem, tôi đánh chó của nhà họ Trần, bên phía nhà họ Trần rốt cuộc có trả thù cho con chó của mình không?”
“Vâng!”
Truy Phong lập tức ra lệnh cho người kéo Mạnh Nhất Hạ và Thẩm Dương Thạnh ra ngoài, cả hai gào thét một