“Ừm! ”
Trần Kỳ Lâm ở đầu dây điện thoại bên kia yên lặng vài giây, trả lời: “Không sao, dù sao tôi cũng sẽ cướp nó từ trên người anh, mà… tôi không chỉ cần tủy xương của anh, tôi còn muốn mạng của anh nữa, khà khà khà!”
“Cậu có năng lực làm vậy không?” Trần Hùng cũng nở nụ cười, nói đến chuyện tủy xương này, trái lại Trần Hùng lại nhớ tới những lời mà tiến sĩ Mark nói với anh.
Tiến sĩ Mark cần tủy xương Trần Hùng để nghiên cứu, nhưng Trần Hùng không thể dễ dàng lấy tủy xương mình ra, càng không thể nào lấy tủy xương của Lâm Thanh Thảo được.
Cho nên, bọn họ chỉ có thể đổi cách thức khác, bắt đầu ra tay từ trên người Trần Tôn Long hoặc Trần Kỳ Lâm.
Như tiến sĩ Mark đã nói, loại máu điên kỳ lạ này của Trần Hùng được di truyền qua đường máu, như vậy, trên người Trần Tôn Long và Trần Kỳ Lâm, rất có thể cũng đều có loại máu này giống như Trần Hùng.
Trần Hùng đột nhiên nhớ tới sự vui buồn thất thường của Trần Kỳ Lâm, hình như thật sự đúng là có phần tương tự như người điên.
Nếu Trần Kỳ Lâm đã muốn tủy xương của Trần Hùng, vậy Trần Hùng làm sao lại không thể lấy tủy xương từ trên người Trần Kỳ Lâm xuống được chứ, sau đó lại đưa cho Tiến sĩ Mark dùng để làm nghiên cứu.
Nếu Trần Kỳ Lâm đã vô tình, vậy cũng đừng trách Trần Hùng vô nghĩa.
“Ông anh trai tốt của tôi, sao anh lại đột nhiên không nói lời nào, anh như vậy là, đang sợ tôi sao?”
Thấy Trần Hùng chậm chạp hồi lâu không nói gì, Trần Kỳ Lâm ở đầu điện thoại bên kia lại mở miệng lần nữa: “Đúng rồi, món quà vừa rồi tôi tặng cho anh, anh có thích không?”
“Ngoài ra, tôi còn nói cho anh một tin tức nữa, Nhậm Thiên Thanh ấy, bây giờ đã là một con chó của tôi rồi, nếu anh ta đã là chó của tôi, như vậy anh có đánh chó, chắc chắn phải nhìn mặt chủ đấy.
”
“Cho nên, tôi bảo đảm cho Nhậm Thiên Thanh.
”
Trần Hùng bật cười ha ha, nói: “Nhậm Thiên Thanh cậu bảo đảm sao? Dựa vào cái gì?”
“Dựa vào việc tôi là người thừa kế duy nhất của nhà họ Trần, Trần Kỳ Lâm.
”
“Trần Hùng, mười năm trước anh giống như một con chó,