Truy Phong trả lời: “Tin khẩn cấp của chính phủ gửi đến, nói rằng lệnh bắt giữ Nhậm Thiên Thanh đã bị thu hồi, tất cả hồ sơ vụ án liên quan đến anh ta đều bị hủy, Nhậm Thiên Thanh đã lật ngược được tình thế.
”
“Sao cơ?” Trần Hùng chau mày, anh không kịp hỏi nguyên nhân tại sao thì chuông điện thoại đã reo lên.
Nhưng chuông điện thoại không phải là của Trần Hùng, mà là chuông điện thoại bàn của văn phòng.
Điện thoại văn phòng reo lên, chắc chắn là chuyện quan trọng, một dự cảm không lành xuất hiện trong đầu của Trần Hùng.
Anh liền nhấc điện thoại lên và nói: “Ai vậy?”
“Tôi là Chu Tước.
”
“Ừm!” Trần Hùng ngạc nhiên, không ngờ rằng Chu Tước lại gọi điện thoại cho mình: “Chu Tước, có chuyện gì không?”
“Trước mắt thì phía đông Vạn Hoa không có chuyện gì xảy ra cả, cho nên tôi vẫn luôn đợi ở trụ sở chính, bây giờ, mỗi một lời tôi nói, đều nghe theo sự chỉ bảo của Thanh Cảnh Môn.
”
“Ừm, cô muốn nói gì?”
Chu Tước trả lời: “Có hai chuyện, chuyện thứ nhất, trụ sở chính yêu cầu anh bỏ lệnh truy nã đối với Nhậm Thiên Thanh ở Thanh Cảnh Môn khu vực phía Bắc.
”
“Ha ha.
”
Trần Hùng cười lạnh nói: “Cho tôi một lý do.
”
Chu Tước trả lời: “Không đủ chứng cứ.
”
“Chết tiệt, cái gì mà không đủ chứng cứ?”
Tâm trạng của Trần Hùng đột nhiên trở lên kích động, từ lúc nghe xong tin tức của Truy Phong, tâm trạng đã có chút bất ổn, còn bây giờ, anh không thể nhịn được nữa mà gắt lên với Chu Tước.
Chu Tước đột nhiên cũng không nói gì.
Lúc này Trần Hùng mới chợt nhận ra mình có chút quá đáng, liền lập tức ổn định lại tâm trạng của mình, nói: “Xin lỗi cô, Chu Tước, tôi có chút kích động, chắc chắn cô cũng biết rằng bên chúng tôi đều xử lý theo quy định của pháp luật.
”
“Không chỉ là phát lệnh truy nã với Nhậm Thiên Thanh mà lúc trước lúc đối phó với bốn gia tộc lớn, chúng tôi đều tìm chứng cứ trước rồi mới hành động, mà những chứng cứ kia, cũng đủ để định tội bốn gia tộc lớn rồi.
”
Chu Tước không hề tranh luận nhiều với Chu Tước, nói: “Trần Hùng, chuyện không đơn giản như anh nghĩ, chúng ta bây giờ chỉ là ngừng truy nã Nhậm Thiên