Bà cụ nhìn anh giống như là nhìn một sao xui xẻo, trong ánh mắt tràn ngập sự chán ghét.
Mà Yến Linh Ngọc và Trần Kỳ Lâm đứng bên cạnh thì đều nở nụ cười lạnh lùng, hận không thể đánh Trần Hùng ngã xuống vực sâu muôn đời muôn kiếp không thể quay trở lại được.
Chỉ có Trần Tôn Long vì để bảo vệ anh mà thậm chí không tiếc quỳ gối trước mặt bà cụ, cầu xin bà ta tha cho Trần Hùng một con đường sống, vậy mà bà già đáng chết kia lại là một người có trái tim sắt đá, cho dù Trần Tôn Long có cầu xin như thế nào, bà ta cũng nhất quyết không chịu thay đổi quyết định của mình.
Cuối cùng Trần Hùng vẫn là bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần, thậm chí còn bị phái người đuổi giết.
Nếu không phải là trên đường Trần Tôn Long âm thầm phái người đi theo bảo vệ, thì có lẽ là Trần Hùng đã sớm chết rồi.
Nghĩ tới những thứ này, Trần Hùng nở nụ cười, anh hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói: "Trần Tôn Long, thật sự không biết là tôi nên cảm ơn ông, hay là nên hận ông mới đúng đây.
"
"Thật ra thì mười năm trôi qua, rất nhiều sự thù hận cũng đã sớm bị phai bớt đi, nhưng mà vì sao ông cứ hết lần này tới lần khác phải xuất hiện ở trước mặt của tôi, nói chuyện máu mủ tình thâm với tôi, ông nghĩ rằng những điều mà ông làm đây đều không phải là vì bản thân mình hay sao.
"
Trần Hùng ném tàn thuốc ở trong tay sang một bên, tiếp tục nói: "Ông nội, anh cả, năm đó hai người một đi không trở lại, bây giờ hai người đã đi đến nơi nào rồi, có còn sống ở trên thế giới này hay không?"
"Nếu như hai người vẫn còn ở nhà họ Trần, thì có lẽ cả nhà chúng ta cũng sẽ không có biến thành dáng vẻ như bây giờ có đúng không?"
Trong lòng Trần Hùng cũng thấy vô cùng mâu thuẫn, dù sao thì lòng người cũng đều được làm bằng xương bằng thịt.
Lúc ở nước ngoài, cho dù Trần Hùng có gặp bất kỳ đối thủ nào, cũng đều có thể ung dung mà đối mặt, hơn nữa đã là kẻ thù, thì anh cũng sẽ không nhân từ nương tay một chút nào, muốn giẫm lên, thì phải giẫm lên làm cho đối phương muôn đời muôn kiếp không thể quay trở lại được, đạp ngã bọn họ xuống tận tầng mười tám của địa ngục, hoàn toàn giết chết họ.
Phong cách làm việc như vậy cũng đặt nền móng giúp cho điện Đức Hoàng có thể thống trị ở nước ngoài.
Nhưng lần này khi Trần Hùng trở lại phương bắc thật sự đối mặt với nhà họ Trần, trái tim của Trần Hùng thật giống như là đã mềm đi.
Dù sao thì cũng là máu mủ tình thâm!
Anh cứ như vậy mà dựa người vào trước cửa sổ, mơ mơ màng màng ngủ, đến ngày thứ hai lúc anh tỉnh lại thì