“Liễu Nhất Kiếm, ông cũng mạnh miệng thật đó.”
Vào lúc này, giọng nói tức giận của Ngô Quế Anh vang lên.
Ở bên kia, Ngô Quế Anh và đoàn nhân vật cấp cao của nhà họ Trần cũng hùng hổ đi về phía này.
“Ồ, chị Quế Anh, đã lâu không gặp!”
Liễu Nhất Kiếm nghe thấy giọng nói của Ngô Quế Anh, trên mặt liền xuất hiện một nụ cười lâu ngày không gặp.
“Những năm qua, chị Quế Anh vẫn luôn chuyên tâm lễ Phật.
Theo lý mà nói, tính khí nóng nảy của chị đáng lẽ phải được kiềm chế từ lâu, nhưng bây giờ gặp lại xem ra chị Quế Anh vẫn nóng tính như xưa."
“Hừm.”
Liễu Nhất Kiếm vừa nói vừa lắc đầu: “Chao ôi, chị Quế Anh, xem ra con đường tu hành đạo Phật của chị cũng không tốt lắm, hay là để tôi chỉ cho chị một con đường để khai sáng.”
“Tôi cho rằng lý do mà chị không thể tu hành đạo Phật, là do chị có quá nhiều vướng bận.
Hay là chị cứ giao nhà họ Trần lại cho tôi, để nhà họ Liễu tôi thay chị tiếp quản.
Như vậy chị có thể toàn tâm toàn ý lên núi Artha tu hành đạo Phật, thấy thế nào?”
Không ngờ đệ nhị phương Bắc - Liễu Nhất Kiếm cũng chỉ là một tên ăn nói hàm hồ, hơn nữa những gì ông ta nói lại có chút khó chịu.
Ngô Quế Anh bị những lời nói của Liễu Nhất Kiến làm cho vô cùng tức giận, nói: “Liễu Nhất Kiếm, ông đừng ở đây nhiều lời với lão bà đây.
Ngày hôm qua ông đã giết chết một vị vương nhà họ Trần tôi, ông phải cho tôi một lời giải thích.”
“Giải thích?”
Liễu Nhất Kiếm cười lớn, sau đó ông ta đưa tay ra, Liễu Long Minh ở bên cạnh lấy một chiếc hộp từ trong đó ra, ông ta nắm lấy chiếc hộp rồi ném thẳng về phía Ngô Quế Anh.
Sức mạnh vừa đủ, một vị cao thủ của nhà họ Trần bên cạnh Ngô Quế Anh lập tức tiến lên phía trước đón lấy chiếc hộp.
Ngay sau đó, vị cao thủ này liên tục lùi lại phía sau vài bước, cuối cùng mới khó khăn trút được sức mạnh đã đặt vào chiếc hộp.
Chiếc hộp mở ra, vị cao thủ này cực kỳ hoảng sợ.
Khi Ngô Quế Anh và Trần Tôn Long ở bên cạnh nhìn thấy đồ vật trong chiếc hộp, sắc mặt tất cả đều tối sầm lại.
Thứ đựng trong chiếc hộp không tốt đẹp gì,