Trong lòng Lý Hiền Tư xuất hiện một chút hoảng loạn không rõ, có điều rất nhanh sau đó thì đã bình tĩnh lại.
Cuối cùng ông ta cũng đã hiểu rõ mục đích mà Trần Hùng qua đây.
Trên mặt tràn trề sự ngạo mạn và đắc ý.
“Hoá ra cậu là do tập đoàn Ngọc Thanh cử đến để cầu xin tôi, vậy thì nên có dáng vẻ cầu xin người khác.”
“Cậu đây là đang tính uy hiếp tôi sao? Xem phim cũng nhiều quá rồi đấy, trẻ trâu thế này?”
“Ông còn có hai mươi giây!”
“Nếu thời gian đến mà ông vẫn chưa cho tôi một đáp án hài lòng, tôi sẽ khiến cho cả tập đoàn Kim Phương này của ông phá sản trong chớp mắt!”
Lý Hiền Tư cười xì một tiếng.
Ông ta giống như nghe thấy một câu chuyện cười hay nhất năm nay vậy, người trẻ tuổi trước mắt này, là đầu óc có vấn đề à?
“Tên nhóc kia, bản lĩnh kể chuyện cười này của cậu thật sự không phải nhỏ đâu.”
“Cậu nhìn tôi, cười sắp chảy nước mắt luôn rồi nè.” “Mười, chín, tám”
“Bốn, ba, hai, một!”
“Hết thời gian.”
Trần Hùng lấy điện thoại ra bấm một loạt những chỉ lệnh trên bàn phím, sau đó thông qua một trang tin tức đặc biệt trên mạng, đem chỉ lệnh này phát tán ra bên ngoài.
Sau nữa, Trần Hùng tuỳ ý ngồi trên chiếc ghế sô pha da, bắt chéo hai chân.
“Tôi đã cho ông cơ hội, ông không trân trọng, vì vậy, ông phải trả cái giá không nhỏ cho điều đó.”
“Tên nhóc, hôm nay không phải ngày cá tháng tư!”
Lý Hiền Tư dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần Hùng.
Ngược lại ông ta lại rất muốn xem thử, tên nhóc lông còn chưa mọc đủ này, có bản lĩnh gì để có thể khiến tập đoàn Kim Phương của ông ta trả giá! Thời gian cũng chỉ trôi qua vài phút, chuông điện thoại của Lý Hiền Tư đột nhiên vang lên.
“Ông chủ Vương, sao đột nhiên lại nhớ đến mà gọi điện thoại cho tôi vậy.”
Lý Hiền Tư nhiệt tình nói với người ở đầu dây bên kia.
Ông chủ Vương này là trùm buôn bán trang phục ở cả phương nam, bình thường cũng có không ít nghiệp vụ qua lại với Kim Phương bọn họ ở Thiên Di.
Mỗi năm đều đem lại cho Kim Phượng mấy trăm tỷ lợi nhuận ròng.
Tuy nhiên, sự nhiệt tình của Lý Hiền Tư lại được đáp trả bằng sự phẫn nộ chửi mắng của đối phương: “Lý Hiền Tư, mẹ kiếp ông rốt cuộc đã chọc vào thần thánh phương nào?”
“Tự ông tìm đường chết thì đừng có kéo theo