Trần Hùng nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy của Lâm Ngọc Ngân, có chút đau lòng.
“Ngủ không được.” Lâm Ngọc Ngân nói: “Trần Hùng, chuyện như thế này, sẽ còn xảy ra lần thứ hai sao?”
Trần Hùng hơi run rẩy, sau đó hít một hơi thật sâu, nói: “Tuyệt đối sẽ không xảy ra thêm một lần nào nữa.”
“Thật sao?”
Lâm Ngọc Ngân bán tín bán nghi.
Sự việc lần này, thực sự đã khiến cho cô vô cùng sợ hãi.
“Tin tưởng anh.”
Trần Hùng rất chăm chú nhìn Lâm Ngọc Ngân: “Trần Hùng anh xin thề, tuyệt đối không cho phép loại chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa.”
“Những người nào dám tổn thương em và Thanh Thảo, anh nhất định sẽ khiến bọn hắn chết không có chỗ chôn.”
Ngay giờ phút này, trên người của Trần Hùng bộc phát một cơn lửa giận, khiến cho Lâm Ngọc Ngân đang đứng một bên cũng phải hoảng sợ một phen.
Anh giống như một ma tôn, đứng ngạo nghễ giữa trời đất.
Lâm Ngọc Ngân và Lâm Thanh Thảo, chính là vảy ngược của anh.
Rồng có vảy ngược, chạm vào ắt sẽ chết.
Màn đêm đã qua.
Vừa mới sáng sớm, trên Thiên Võng đã có một tin tức tuyên bố Điện chủ Trần Hùng của điện Đức Hoàng hạ lệnh, yêu cầu điện Đức Hoàng điều động cao thủ tiến về Đông Á, thành lập cứ điểm phân bộ, tìm cho ra tổ chức Bóng Đêm.
Mệnh lệnh này vừa truyền đi chưa bao lâu, bên phía Huỳnh Khải đã có động thái đáp trá.
Rạng sáng ngày kế tiếp, điện Đức Hoàng quyết định cho một trong Ngũ Đại Thiên Vương là Nam Thiên Vương Nghiêm Vu Tu, tiến về Đông Á.
Mặc dù trước đó Minh Thành đã từng nói.
Bây giờ, tổ chức Bóng Đêm hoàn toàn ẩn thân trong bóng tối.
Đức Hoàng Điện đừng hòng tìm được bọn họ.
Nhưng, Trần Hùng cũng không quan tâm những điều này.
Nam Thiên Vương Nghiêm Vu Tu tự mình dẫn đội đến Đông Á tọa trấn, tuyệt đối sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Cho dù trong một khoảng thời gian ngắn, Nghiêm Vu Tu không thể bắt được tổ chức Bóng Đêm.
Nhưng một ngày không được thì tìm mười ngày.
Mười ngày không được thì trăm ngày.
Trăm ngày không được thì một năm Một ngày nào đó, điện Đức Hoàng nhất định sẽ một mẻ hốt gọn tổ chức Bóng Đêm.
Dám động đến con gái của Trần Hùng, thù này không chết không thôi.
Tám giờ sáng, ánh nắng rực rỡ.
Sáng sớm Trần Hùng đã đến đại lý xe, trực tiếp đặt cọc một chiếc Cadillac UV, sau đó lái xe đi Bành Đại.
Khoảng chín giờ, Cadillac rời khỏi Bành Đại, trên xe đã có thêm hai người.
Thẩm Đại Lực và Lưu