Sau đó, chiếc xe phanh lại, người phía sau không hiểu gì, nhao nhao mở cửa sổ ra xem.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Chiếc xe của Phó Xuân Hiện đang ở vị trí trung tâm của đội xe, anh ta nhấc bộ đàm lên và nói vào bộ đàm.
“Cậu ba, phía trước có mấy chiếc xe chặn đường chúng ta.
“Những người này giống như mấy kẻ không có ý tốt, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Phó Xuân Hiên nhíu mày: “Chắc chắn là người của Thành phố Bình Minh, xuống xe, xử lý bọn chúng.
”
“Dạ.
”
Nương theo mệnh lệnh của Phó Xuân Hiên, cửa của hàng chục chiếc xe được mở ra.
Gần hai trăm người tay cầm vũ khí từ trên xe nhảy xuống.
Vừa mới xuống xe, bọn họ đã nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Chỉ thấy một người đàn ông ở bên kia sườn núi đang ôm một con sói xanh, giống như một con quỷ đứng bất động tại chỗ trong đêm tối.
Mà con sói xanh thì ngẩng đầu nhìn vào mặt trăng tròn trên cao tru lên.
“Hú.
”
Cảnh tượng này có chút dọa người.
Mà ở bên kia đường cái, mười mấy thành viên của Hang Sói đã không nhịn được hào hứng nhìn về phía hai trăm người ở phía đối diện.
Mỗi người bọn họ đều đã sớm không nhịn được.
Mấy ngày nay bọn họ đều ở trong Hang Sói huấn luyện chó ngao Tây Tạng hoặc là Pitbull, sau đó là mười mấy người bọn họ đánh nhau.
Bọn họ đã có chút chán.
Thỉnh thoảng Hoàng Phương sẽ cho bọn họ vài nhiệm vụ, nhưng đối với bọn họ mà nói thì nhưng nhiệm vụ này chẳng có tí độ khó gì cả.
Trên thực tế, không phải những nhiệm vụ này không khó mà là mấy thằng nhóc này, ai ai cũng trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Hiện tại, bọn họ nhìn hơn hai trăm người ở phía đối diện kia, bọn họ có thể không hưng phấn sao?
“Anh Thiên nói, đánh ngã một người thưởng ba trăm năm chục triệu.
”
Lưu Trọng rỗng một tiếng, nhưng mà cái gọi là tiền tài này không khiến thành viên của Hang Sói có phản ứng quá lớn.
Lưu Trọng có chút im lặng, tiếp tục nói: “Cộng thêm hai con sói để huấn luyện.
”
“Hú.
”
Trong chớp mắt, mấy thành viên của Hang Sói đều hưng phấn gào rú lên.
Tiếng gào rú của bọn họ còn kinh khủng hơn