Vì vậy, Trần Hùng ngồi xuống cùng Viễn Quân Dao, quả gia Lâm Thiên Toàn ở một bên, đứng phụ trách rót rượu.
“Anh Hùng, mẹ tôi thực sự rất tốt với anh.”
“Bình thường tôi ở nhà ở rêu muốn ăn mấy món này, bà ấy đều không làm cho tôi”
“Khi lần này anh đến, bà ấy liền thể hiện hết tất cả các tài năng nấu ăn của mình ra.”
“Lần này, cuối cùng cũng có thể hạnh phúc ăn no một bữa rồi.”
Nói rồi, Viễn Quân Dao không quan tâm đến hình tượng gì nữa, trực tiếp dùng tay cầm một cánh gà trên đĩa lên, cho vào miệng gặm.
Viễn Trọng Chi ở một bên nhất thời đen mặt, mắng: “Nhìn con xem, khách còn chưa động đũa, con đã dùng tay bốc rồi.”
“Còn không bỏ xuống, một chút lễ giáo cũng không có ” Viễn Quân Dao thấy cha mắng không sợ một chút nào, tiếp tục nhai cánh gà trong tay.
Nói xong, cô ta cầm lấy một cái đặt vào trong bát của Trần Hùng, một bên nhai một bên nói: “Anh Hùng anh cũng ăn đi, tay nghề của mẹ tôi thực sự là không còn gì để nói.
Trần Hùng có chút xấu hổ.
Cách cư xử của cô gái này thực sự rất khác biệt với khuôn mặt thanh tú vốn có.
Viễn Trọng Chi cũng bó tay với cô con gái ruột của mình, vì vậy ông ta thở dài nói: “Trần Hùng, mặc kệ nó đi, ngày thường là cho chúng ta chiều hư nó rồi.”
“Không có chút lịch sự nào.”
Viễn Trọng Chi trừng mắt nhìn Viễn Quân Dao nói: ” Với cái đức hạnh của của con, sau này không có ai dám lấy con đâu”
Viễn Quân Dao vô thức nhìn Trần Hùng ở một bên “Con không kết hôn với bất kỳ ai ngoại trừ anh Hùng”
Trần Hùng:”…
Cảnh tượng nhất thời trở nên ngượng ngùng, Viễn Trọng Chi vội vàng ra hiệu cho Lâm Thiên Toàn đang đứng bên cạnh rót rượu để giảm bớt bầu không khí ngượng ngùng.
Lâm Thiên Toàn rất khéo rót hai lỵ, Viễn Trọng Chi nói: “Trần Hùng, tiếp đại không thấu đáo, chúng ta uống một ly đi.”
Trần Hùng cầm ly rượu lên, hướng tới chỗ Viễn Trọng Chi: “Cảm ơn chú Chi”
Không bao lâu, Phương Anh bưng đĩa sườn heo kho, món cuối cùng đặt lên bàn, rồi ngồi xuống.
Bà ấy không uống được rượu, vì vậy Lâm Thiên Toàn rót cho bà ấy một tách trà, bà ấy cũng kính Trần Hùng một ly: “Trần Hùng, dì Anh kính con một ly”
“Cảm ơn dì Anh”
Cả gia đình như vậy bắt đầu bữa ăn, bàn ăn ấm áp vui Phương Anh gắp đồ ăn cho Trần Hùng, sợ anh ăn ít.
vé.
Điều này khiến Viễn Quân Dao có chút không vui: “Mẹ, anh Hùng còn chưa vào nhà mình, mà mẹ đã đối với anh ấy như con rể vậy, trong lòng mẹ còn có đứa con gái như con sao?”
Trần Hùng:”…”
Phương Anh trừng mắt nhìn Viễn Quân Dao, nói: “Đừng ở đây ăn nói linh tinh, Trần Hùng người ta, là người đã có gia đình rồi đấy.
“Đừng có mà có ý nghĩ gì với Trần Hùng, nếu như con đã muốn gả đi như vậy, để hôm khác mẹ sẽ đi chọn cho con một người chồng thật tốt.
Viễn Quân Dao lắc đầu liên tục: “Con đã nói rồi, cả đời này ngoài anh Hùng ra con sẽ không gả cho ai hết.”
Trần Hùng”…
“Câm miệng”
Viễn Trọng Chi cuối cùng vẫn là có chút tức giận con gái mình, thực sự là càng ngày càng không coi ai ra gì.
“Con lớn như vậy rồi, vẫn còn buông thả như vậy.”
“Con còn nói linh tinh một câu nữa, thì đừng ăn nữa.”
Khi Viễn Trọng Chi thực sự đã tức giận, Viễn Quân Dao vẫn là rất sợ sự uy nghiêm của cha mình.
Vì vậy, cô ta phải im lặng và tiếp tục ăn.
Trần Hùng vội vàng chuyển đề tài nói: “Dì Anh, cơ thể dì phải điều dưỡng cho tốt, dù sao dì vẫn còn căn bệnh xơ gan.”
“Dì định khi nào thì đi điều trị, cái này không thể trì hoãn được.”
Viễn Trọng Chi trả lời giúp bà ấy: “Thực ra hôm nay tôi định đưa dì Anh của cậu sang Mỹ điều trị, nhưng dì Anh của cậu nói rằng bà ấy nhớ và muốn