Tại nơi trũng xuống chỗ giao nhau của mấy ngọn núi, có một tòa kiến trúc nhìn qua tương đối cổ xưa, tòa nhà cao nhất cũng chỉ có bốn tầng, nhưng tháp canh quan sát lại cao gần bốn mươi mét.
Tổng cộng có bốn tháp quan sát, mỗi hướng đều có một tháp.
Lúc này trên tháp có ánh đèn chiếu sáng, phạm vi mà ánh sáng có thể chiếu đến xa nhất khoảng hơn bốn trăm mét.
Nói cách khác, vị trí hiện tại của đám người Trần Hùng hoàn toàn nằm trong phạm vi giám sát của tháp canh.
Nhưng vào lúc này, đúng lúc ánh sáng của một tháp canh quét về phía đám người Trần Hùng.
“Nằm xuống.”
Trần Hùng gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó mấy chục người phía sau lập tức nằm úp sấp xuống đất chỉ trong vòng một giây.
Ánh sáng chiếu qua lướt dọc theo cơ thể của bọn họ, nhưng cũng không hề gây ra bất kỳ điều gì bất thường.
“Số Không, trực tiếp đánh vào không?”
Số Không là cái tên đặc biệt được Bạch Mục Thương Long và các thành viên vốn thuộc Thiên Tội đặt cho Trần Hùng, bởi vì lúc ban đầu Trần Hùng chính là Số Không của Thiên Tội, cũng như bây giờ Trần Hùng chính là số Không của Hang Sói.
“Vẫn còn một vài nhóm chưa tới, mười phút nữa sẽ bắt đầu hành động.”
“Được thôi.”
Bạch Mục Thương Long đã sớm không còn kiềm chế được nữa.
Mục đích chính của chuyến đi lần này của anh ta chính là đến chỗ của Dạ Tu La, phóng tầm mắt ra nhìn thì cho đến lúc này, người duy nhất có thể khơi dậy hứng thú của Bạch Mục Thương Long, cường giả số một của Thiên Vương Điện, cũng chỉ có một mình Dạ Tu La.
Tất nhiên, ngoài Dạ Tu La ra thì còn có Trần Hùng.
Bạch Mục Thương Long vẫn luôn muốn đánh một trận với Trần Hùng, chỉ là thời cơ chưa đến.
Trời vẫn đang mưa liên tục vì vậy tầm nhìn quả thật không được tốt