Cuối cùng, cô ta mỉm cười nhìn Lâm Ngọc Ngân nói: "Chị Ngọc Ngân, em chỉ nói đùa mà thôi, chị đừng để ở trong lòng." "Hiện tại em chỉ xem Trần Hùng như là anh trai của mình." Lâm Ngọc Ngân mỉm cười, còn Viễn Quân Dao tự giác rời khỏi phòng bếp.
Lại nói tiếp, nếu vẫn cứ tiếp tục ở lại đây, sẽ giống như cô ta đang gây thêm rắc rối cho nơi này vậy.
Khi họ ở trong bếp, Lâm Ngọc Ngân và Phương Anh trò chuyện, cảm giác đối với Phương Anh, Lâm Ngọc Ngân cảm thấy mình và Trần Hùng giống nhau, có một sự thân thiết không thể giải thích được từ trên người bà ấy.
Phương Anh cũng rất thích Lâm Ngọc Ngân, bà ấy thậm chí còn nhìn thấy bóng dáng thanh xuân của mình từ trên người Lâm Ngọc Ngân.
Trong chốc lát, một bàn lớn bữa tối thịnh soạn đã được chuẩn bị xong, Lâm Ngọc Ngân cũng tranh thủ cơ hội này mà giúp một tay.
Trên bàn ăn tối, Viễn Trọng Chi và Trần Hùng không nói về bất cứ điều gì khác, chỉ nói về những chuyện gia đình.
Cả hai người họ cũng uống mấy chén, một bàn ăn cơm hòa thuận vui vẻ, thật sự có cảm giác giống như người một nhà.
Sau đó mọi người uống một ít.
Cuối cùng, Phương Anh nhìn về phía Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân, lên tiếng nói: "Trần Hùng, Ngọc Ngân, có chuyện này dì không biết rất cuộc có nên nói ra hay không nhưng chính là nhịn không được."
Trần Hùng cười đáp: "Dì Phương Anh có việc gì cứ nói, không cần khách sáo, chỉ cần là chuyện bọn có thể làm được nhất định sẽ không từ chối."
Phương Anh cười lắc đầu nói: "Cũng không phải chuyện gì muốn nhờ vả, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy con, dì có cảm giác vô cùng thân thiết, giống như con ruột của mình vậy." "Từ đáy lòng mà nói dì rất thích có nhiều con, nhưng dì biết con rất lợi hại, nếu như con không chê bà già này trèo cao, có thể thử suy nghĩ một chút được không? Có thể để dì làm mẹ nuôi của con được không?"
Khi điều này được nói ra, khung cảnh im lặng trong khoảng hai hoặc ba giây.
Mẹ nuôi?
Thật ra mà nói, khi Trần Hùng nhìn thấy Phương Anh lần đầu tiên, trong đầu cũng không tự chủ được mà xuất hiện ý nghĩ này.
Sau này tiếp xúc với Phương Anh, loại ý nghĩ này trong đầu anh thường xuyên sẽ xẹt qua, đó là lý do tại sao Trần Hùng không tiếc công sức giúp đỡ