"Em núp ở đó làm gì?"
Nhưng vào lúc này, Kiều Tiết Thanh quay đầu nhìn về một góc ở phía bên kia, quát lớn một tiếng.
Kiều Tiết Dũng nơm nớp lo sợ đi ra, nói: "Cái kéo hỏng rồi nên em muốn đi lấy cái khác.
Thế nhưng, em nhìn thấy anh cả tức giận như thế nên không dám đi vào." "Em sợ anh như vậy sao?”
Kiều Tiết Thanh đi hướng về phía Kiều Tiết Dũng, dùng ánh mắt hệt như dã thú nhìn chằm chằm Kiều Tiết Dũng.
Kiều Tiết Dũng vội vàng lắc đầu, nhưng vẻ sợ hãi trên mặt đã sớm bán đứng cậu ta: "Em...!Chỉ là em tôn trọng anh cả thôi." "Ha ha."
Kiều Tiết Thanh ha hả một tiếng, nói: "Đừng tỉa nữa, về nhà nghỉ ngơi đi "Vâng, cảm ơn anh cả”
Ba ngày sau, tết Trung Thu.
Dù là Trung Thu hay Đoan Ngọ thì cũng đều là chuyện lớn theo truyền thống quốc gia.
Vậy nên đến những ngày này, bầu không khí trong nước đều vô cùng náo nhiệt.
Sáng sớm hôm nay, cả gia đình Trần Hùng đi siêu thị mua đồ ăn và bánh trung thu.
Về đến nhà, họ lại chuẩn bị để làm một bữa tối thịnh soạn.
Thế nhưng, lần này Trần Hùng không lúi húi trong bếp mà là Lâm Ngọc Ngân và Lưu Ánh Nguyệt ra tay.
Còn Trần Hùng và Lâm Thanh Dũng lại đưa Lâm Thanh Thảo lên vườn hoa trên tầng thượng chơi đùa.
"Cha à, vì sao năm nào chúng ta cũng phải đón tết Trung Thu ạ?" Lâm Thanh Thảo vẫn như thường lệ mở ra tiết mục "mười vạn câu hỏi vì sao".
Trần Hùng vừa cười vừa nói: "Thanh Thảo muốn nghe kể chuyện không?” "Chuyện gì a?” "Một câu chuyện về tết Trung Thu.” "Có a
Lâm Thanh Thảo cao hứng vỗ tay, nói: "Thanh Thảo thích nghe cha kể chuyện nhất."
Trần Hùng sửa sang ý tưởng một chút rồi nói: "Ngày xưa, có hai người yêu nhau là Hậu Nghệ và Hằng Nga.
Có một hôm, Hậu Nghệ đến núi Côn Luân thăm bạn cầu đạo...!
Trần Hùng kể một lèo xong câu chuyện về Hậu Nghệ và Hằng Nga, Lâm Thanh Thảo thì nghe đến mê li.
"Cha ơi, trên mặt trăng thực sự có chị Hằng Nga sao?” "Đúng vậy." Trần Hùng cười đáp: "Chị Hằng Nga đã ở trên mặt trăng mấy nghìn năm rồi.
Trên đó có cung Quảng Hàn của chị ấy, lại còn