Vị bác sĩ Đông y chỉ cảm thấy cả người đều choáng váng, đây...!chính là châm pháp trong truyền thuyết, ông ấy sống hơn sáu mươi năm rồi, làm nghề y hơn mười năm, cũng bất quá chỉ là nghe qua loại châm pháp này mà thôi.
Vị bác sĩ Đông y quay đầu lại, khi nhìn thấy người thi triển chiến châm lại là một thanh niên hai mươi tuổi, ông ấy càng cảm thấy máu huyết cả người giống như đều đông cứng lại.
Cái này làm sao có thể, một thanh niên trẻ tuổi như vậy, tại sao anh lại có một loại châm pháp huyền bí mà tinh xảo như vậy?
Ngoài ra, anh tại sao lại đột nhiên xuất hiện bên trong căn phòng nhỏ này, giống như âm hồn vậy, ngoài cửa, không phải là có thuộc hạ của Kiều Tùng Châu canh giữ hay sao?
Trần Hùng một tay châm một cây kim châm, một tay ra hiệu im lặng với vị bác sĩ Đông y.
Trên người anh tản ra một cổ khí thế đặc biệt, chỉ một động tác, liền khiến cho vị bác sĩ Đông Y không thể không giữ im lặng, đàng hoàng đứng sang một bên.
Lúc này, Kiều Tùng Châu đang nhắm mắt lại căn bản là không biết Trần Hùng đến, khi chiến châm của Trần Hùng thi triển trên trán của ông ta, trong nháy mắt ông ta cảm thấy giống như có một cỗ thanh trong chảy khắp trong cơ thể mình, chỉ cảm thấy cả người đều trở nên vô cùng thoải mái, thả lỏng xuống.
Mà cảm giác đau đầu kia của ông ta, cũng trong nháy mắt dịu đi không ít.
“Này ông, thực không ngờ châm pháp của ông hôm nay cư nhiên lại tăng lên nhiều như vậy, đây là châm pháp gì vậy, sao trước đây luôn không thấy ông thi triển?”
Kiều Tùng Châu đang dò hỏi, nhưng vị bác sĩ Đông Y lại đứng một bên bất