Võ quán Kiều Thị là tài sản kín tiếng nhất và có giá trị thấp nhất trong tất cả tài sản của nhà họ Kiều.
Nhưng đồng thời, đây cũng là tài sản quan trọng nhất của nhà họ Kiều.
Nói cho chính xác, đây cũng không thể xem là tài sản thương nghiệp, mà chỉ là nơi ông ba nhà họ Kiều – Kiều Tùng Bác đang ở.
Ông ta là một người si mê võ thuật, dành hết tâm trí cho việc khai phá võ thuật.
Khi còn trẻ, ông ta đã mở võ quán này, còn lập võ đài ở đây, bỏ ra rất nhiều tiền làm phần thưởng.
Mục đích là để thu hút thêm nhiều võ sư đến thách đấu với ông, cùng học hỏi lẫn nhau.
Tuy nhiên, kể từ 3 năm trước, Kiều Tùng Bác đã cho dẹp võ đài vì ông ta phát hiện mọi thứ không còn ý nghĩa nữa.
Những cao thủ đến thách đấu với ông ta không còn ai là đối thủ của ông ấy nữa.
Vì vậy trong ba năm qua, Kiều Tùng Bác sống một mình trong Võ quán Kiều Thị, rất ít khi ra ngoài.
Chỉ cần có thời gian, ông ấy đều ở trong đây để trau dồi bản thân.
Vì vậy, người ngoài đồn rằng ông ba nhà họ Kiều là người si cuồng võ thuật, không có ý định tham gia vào bất kỳ cuộc tranh giành quyền lực nào trong gia tộc.
Thực tế thì đúng là Kiều Tùng Bác chưa từng nghĩ đến việc tranh giành chiếc ghế chủ gia đình.
Nhưng ông ấy không tranh, không có nghĩa là người khác cũng nghĩ là ông không tranh.
Mưa càng lúc càng lớn, thậm chí còn sấm sét vang trời, từng vệt sét dài vang dội khắp thành phố Trường Bắc.
Lúc này, trong sảnh Tụ Nghĩa của Võ quán, có một người đàn ông trung niên gần 50 tuổi đang ngồi ở gian giữa.
Ông ta mặc một bộ quần áo luyện tập màu đen, hai đường tóc mai đã bạc, nhưng dáng người lại vạm vỡ khác thường.
Toàn thân tràn ngập sự cuồng bạo.
Người này chính là ông ba nhà họ Kiều, Kiều Tùng Bác, một tay si cuồng võ thuật, thực lực bất phàm.
Tuy nhiên, lúc này cả người Kiều Tùng Bác trông có vẻ rất nghiêm trọng.
dường như đang rơi vào trầm tư.
Nét mặt lộ ra vẻ do dự khó xử.
Cuối cùng, sau khi suy nghĩ kỹ càng, ông ta lấy điện thoại di động ra và bấm vào một số