Editor: Nha Đam
Thành thật mà nói, hắn không ngờ rằng đối phương muốn tỷ thí cùng hắn.
Rốt cuộc, đối phương trông yếu ớt như vậy. Hơn nữa, thời gian cũng đang cấp bách.
Đối thủ dù mạnh đến mấy cũng khó có thể đánh bại hắn trong thời gian ngắn.
Vì vậy, Phong Thiển đã thách thức hắn nên hắn không nói hai lời liền chấp nhận luôn.
Không hề trì hoãn trận đấu.
Đối phương chẳng qua cũng là đang hấp hối giãy giụa mà thôi......
Trận tỷ thí bắt đầu.
Hai người đứng hai bên sàn đấu.
Người chơi nam kia trên cao nhìn xuống, tuyên bố nói: "Tôi nhường cậu 3 chiêu. Sau khi hết 3 chiêu tôi mới ra tay."
Dù có thua thì cũng phải...... Thua tâm phục khẩu phục.
Như vậy, người khác không dám nói rằng hắn bắt nạt kẻ yếu.
Vị trí Ma Tôn cũng được coi là vững chắc.
Phong Thiển chớp mắt, "Cho tôi ra 3 chiêu?"
Nhìn thấy ánh mắt mong đợi lóe lên trong mắt cô, đối phương hiểu ra.
Xem ra cũng chỉ là một kẻ yếu ớt mà thôi.
Hắn gật đầu: "Đúng vậy."
Cô cong mắt, cảm thấy có chút hạnh phúc.
Tốt.
Có thể tốc chiến tốc thắng.
Phong Thiển từ từ lấy Thần Khí trong ba lô ra.
Thần Khí xuất hiện luôn đi kèm với các hiệu ứng đặc biệt thú vị.
Để mọi người biết rằng đây là một Thần Khí.
Mọi người đều ngạc nhiên khi nhìn thấy thanh kiếm đỏ như máu trên tay cô.
Người chơi nam trên sàn đấu cũng phải giật mình.
Thần Khí sao?
Tim hắn co rúm rồi lại dịu lại.
Dù có Thần khí đi chăng nữa nhưng sức lực của cậu ta không tốt thì vũ khí dù tốt đến đâu, tác dụng của nó cũng chẳng kém gì đồ đồng nát.
Không có dấu vết sợ hãi trên khuôn mặt hắn ta.
Trong vòng 3 chiêu, hắn sẽ không đánh trả, miễn là hắn tránh được đòn tấn công của đối thủ.
Ngay cả khi hắn không đánh bại đối thủ trong thời gian quy định, chỉ cần qua thời gian này, còn không có phân ra thắng bại, vị trí Ma Tôn cũng là của hắn.
Vì vậy, trong trận thi đấu này, hắn không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.
Tuy nhiên, hắn không ngờ thực lực của đối phương lại mạnh đến không ngờ.
Phong Thiển từ từ rút kiếm ra khỏi vỏ.
Cô điểm nhẹ mũi chân và đứng trên không.
Trước mắt mọi người, chỉ có