Editor: Nha Đam (Đã Beta)
Hứa Thâm tiếp nhận ô trong tay Phong Thiển, thu lên.
Phong Thiển đã cầm sẵn tay Kỷ Miên, trực tiếp đem người mang vào biệt thự.
Kỷ Miên ngoan ngoãn mà bị Phong Thiển lôi kéo đi, hắn rũ mắt nhìn nhìn cô chế trụ cầm cổ tay mình.
Tâm tình mạc danh sung sướng.
Sau khi đem Kỷ Miên mang tiến vào, Phong Thiển quay đầu hướng Hứa Thâm dặn dò: "Cơm chiều nhiều hơn một bộ chén đũa."
Nói xong, không đợi Hứa Thâm hồi phục, Phong Thiển trực tiếp đem người mang lên lầu.
Kỷ Miên vẫn luôn không nói gì, ngoan ngoãn, thật cẩn thận mà đi theo phía sau cô.
Phong Thiển đem Kỷ Miên đưa tới cửa phòng mình.
Khi đứng ở cửa, Kỷ Miên có chút do dự mà dừng bước.
Hắn rũ mắt nhìn về phía Phong Thiển.
"Đây là phòng của cậu?"
"Ừ." Phong Thiển lên tiếng.
Thiếu niên có chút mất tự nhiên mà cúi đầu xuống, hắn nhỏ giọng nói: "Tớ đi vào có phải hay không không quá thuận tiện?"
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Không có thuận tiện cái gì?
Mảnh nhỏ đang làm cái gì, sao lại ngượng ngùng xoắn quýt như vậy nhỉ.
Phong Thiển lười đến vô nghĩa trước sau như một, trực tiếp cầm lấy cổ tay đối phương đem người mang vào, căn bản không cho đối phương một chút thời gian phản ứng.
Mặt Kỷ Miên toàn bộ hành trình đều mờ mịt.
Thẳng đến khi thật sự vào được, đang xem đến sắc điệu màu hồng trong phòng của cô, thiếu niên mặt một phát không thể vãn hồi mà đỏ lên.
Phòng của con gái, sao lại có thể tùy tiện cho nam nhân đi vào.
Kỷ Miên đáy lòng thập phần phức tạp.
Hắn trộm nhìn Phong Thiển liếc mắt một cái, cô trên mặt như cũ không có biểu tình gì.
Kỷ Miên có chút buồn bực.
Không biết trong lòng cô rốt cuộc là nghĩ như thế nào.
Vì cái gì đối hắn...... Tốt như vậy.
Phong Thiển từ bàn học phía dưới rút ra một cái ghế dựa, sau đó lại cầm một cái đệm mềm màu trắng hình con mèo đặt ở trên mặt ghế.
Phong Thiển tiếp đón Kỷ Miên, "Cậu ngồi ở đây."
"Ừm."
Kỷ Miên ngoan ngoãn mà ngồi xuống.
Sau khi bố trí tốt cho Kỷ Miên xong, Phong Thiển cũng dọn đem ghế dựa, ngồi ở trước mặt bàn học.
Phong Thiển quay đầu nhìn về phía Kỷ Miên, "Ăn cơm trước, tự mình giết thời gian."
Kỷ Miên gật đầu.
Phong Thiển quay mặt đi, từ cặp sách rút ra tài liệu ôn tập môn văn.
Chương trình học cao