Editor: Nha Đam
Về lý thì hai đứa nhỏ chơi với nhau là điều rất bình thường.
Huống chi hắn lớn hơn Tiểu Thiển Nhi nhiều tuổi như vậy.
Cũng không nên có những cảm xúc như vậy.
Nhưng mà, dường như có chút không thể kiềm chế được loại cảm giác mãnh liệt này.
Ánh mắt Quốc sư có chút giật mình. . ngôn tình sủng
Nghĩ đến những gì mã vừa nãy hắn mới nói với cô, hắn không khỏi sững sờ.
Nó không bình thường chút nào.
...
Phong Thiển nhìn mảnh nhỏ đang thất thần.
Cô đến gần thiếu niên hỏi hắn với vẻ khó hiểu: "Tiểu Bạch đang nhìn gì vậy?"
Mộ Bạch không khỏi hoàn hồn, đối diện với đôi mắt đen của cô, hắn khẽ cụp mắt xuống, thì thào nói: "Không có chuyện gì."
"..."
Phong Thiển chớp mắt, sau đó đứng dậy và ngồi xuống bên cạnh Mộ Bạch.
Cô quay mặt lại hỏi hắn: "Ngươi có nhìn thấy đứa nhỏ nắm lấy tay ta không? Hay là có nghe thấy hắn hỏi ta có thích hắn hay không?"
Phong Thiển tỏ vẻ tò mò.
Mảnh nhỏ hôm nay thật kỳ lạ.
Chẳng lẽ là ghen?
Không thể nào, cô nhỏ như vậy.
Câu nói của cô lại khiến thiếu niên sững sờ.
Thích hay không......
Đã nói đến chủ đề này rồi ư?
Thiếu niên mím môi, sau một hồi rối rắm, Quốc sư vốn luôn lạnh lùng lại lúng túng hỏi như một đứa trẻ: "Ngươi... Trả lời thế nào?"
Hỏi xong câu này, Mộ Bạch lại cảm thấy hối hận.
Vị Quốc sư tôn quý của nước Thiên Vinh lại có lúc lúng túng như vậy.
Hoàn toàn bối rối bởi một cảm giác không thể giải thích được.
Cái gì mà lạnh lùng không quan tâm đến bất cứ điều gì.
Cái gì mà luôn bình tĩnh trước sau như một.
Cái gì mà bình thản hờ hững.
Tất cả đều bị cô gái nhỏ trước mặt này đánh bại.
Quốc sư được hàng nghìn người dân ngưỡng mộ đang giống như đứa trẻ, không hiểu sao lại giận dỗi, buồn bực.
Hoàn toàn không thể kiểm soát được cảm xúc này.
Đôi mắt của cô khẽ chớp.
Đây là... ghen?
Phong Thiển cảm thấy mới lạ, mảnh nhỏ ngay cả một tên nhóc mà cũng ăn dấm sao?
Cô không khỏi cong mắt, trong lòng đột nhiên muốn