Editor: Nha Đam
Dạo này có nhiều bạn vote ☆ cho truyện của mình nên có động lực để làm. Đang bận nhưng vẫn cố ra chương mới cho các bạn đọc ????
************************
Kỷ Miên nhíu nhíu mày, không để ý.
Đối phương lại theo đuổi không bỏ, thiếu niên có chút không kiên nhẫn mà cầm lấy chén rượu.
Người hầu lúc này mới lễ phép mà mỉm cười, bưng khay rời đi.
Kỷ Miên rũ mắt nhìn nhìn chén rượu trong tay, vừa vặn có chút khát nước, liền bưng lên miệng uống mấy ngụm.
Ân Dao Dao thấy Kỷ Miên uống xong rượu, cô ta vén tóc, bưng lên một ly rượu mới khác, giày cao gót ưu nhã dẫm lên đi về phía thiếu niên.
Ân Dao Dao khẽ cười một tiếng, "Thật theo nha, bạn học Kỷ."
Kỷ Miên nhíu nhíu mày, mùi nước hoa trên người đối phương thập phần gay mũi, thiếu niên theo bản năng mà lui về phía sau một bước.
Ân Dao Dao bị động tác đối phương làm cho có chút xấu hổ.
Cô ta khẽ mở đôi môi đỏ: "Bạn học Kỷ, tớ là Ân Dao Dao. Cậu có khả năng là đã nghe qua tớ."
Ân Dao Dao hơi hơi nâng nâng cằm.
Cô ta chính là được công nhận là hoa hậu giảng đường của trung học đế đô.
Theo lý, đối phương nhiều ít cũng có chút nghe thấy.
Huống hồ, tính tình của Kỷ Miên lại cao lãnh, cũng là nam sinh, không có khả năng không thích nữ sinh xinh đẹp.
Ân Dao Dao đối vẻ đẹp của mình vẫn là thập phần tự tin.
Cô ta không tin Kỷ Miên sẽ không thích cô ta.
Huống chi......
Ân Dao Dao câu môi cười cười.
Qua đêm nay......
Kỷ Miên hơi híp mắt.
Ân Dao Dao?
Thiếu niên nhíu mày, tầm mắt nhìn Ân Dao Dao thập phần lãnh đạm.
Ân Dao Dao cảm giác độ ấm quanh thân giống như đột nhiên giảm xuống vài độ.
Cô ta không khỏi rùng mình một cái.
Ra vẻ xấu hổ mà ngượng ngùng rời đi.
Chỉ chốc lát, Kỷ Miên cảm giác có chút hanh khô, thân thể bắt đầu nóng lên.
Thiếu niên nhíu nhíu mày, buông chén rượu, trực tiếp hướng đi toilet.
Cách đó không xa Ân Dao Dao thấy một màn như vậy, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lặng lẽ đi theo phía sau thiếu niên.
......
Phong Thiển đột nhiên nhận được cảnh báo của hệ thống.
【 Cảnh báo cảnh báo! Mảnh nhỏ có nguy hiểm, mời ký chủ lập tức đi tới trước toilet ở tầng 1. 】
Phong Thiển sửng sốt.
Mảnh nhỏ đến?
Có nguy hiểm?
Phong Thiển chớp chớp mắt, vội vội vàng vàng rời đi.
Để lại Phong Hoài với vẻ mặt mờ mịt.