Editor: Nha Đam
Phong Thiển nhấp nhấp môi, phát hiện mình thật sự không có biện pháp chống cự mảnh nhỏ dùng ngữ khí mang theo một chút làm nũng cùng nàng nói chuyện như vậy.
Nàng có chút...... Chống đỡ không được.
Đôi mắt đen nhánh của đối phương sâu kín mà nhìn chằm chằm nàng, chung quanh tất cả đều là hơi thở dễ ngửi trên người hắn, mang theo một chút trà hương nhàn nhạt.
Phong Thiển thở ra, trên mặt hơi hơi có chút nóng lên.
"Được."
Tiểu hoàng đế nhẹ nhàng lên tiếng, đầu nghiêng về một bên, không cho chính mình cùng mảnh nhỏ đối diện.
Được sự đáp ứng đối phương, Phượng Quyết mi mắt cong cong, khóe miệng hơi hơi giơ lên, hắn thong thả ung dung cởi ra một tầng áo ngoài hơi mỏng, xốc chăn lên nằm ở bên cạnh tiểu hoàng đế.
Phong Thiển tay nhéo chăn run vài phần, vô cớ có vài phần khẩn trương.
Trong thế giới này vẫn là lần đầu tiên cùng mảnh nhỏ ngủ ở trên một cái giường.
Nghĩ đến việc đã trải qua ở thế giới thứ nhất, nữ hài mím môi, trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn hiện ra màu đỏ.
Bên người truyền đến thanh âm cọ xát của vật liệu may mặc, đối phương tựa hồ trở mình.
Phong Thiển quay đầu đi, tầm mắt cùng lúc đối điện với đôi mắt đen nhánh của đối phương.
Phong Thiển ngẩn người.
Đèn dầu đã sớm tắt, trong nhà chỉ có bóng đêm thanh lãnh. Nương ánh trăng nhàn nhạt có thể mơ hồ nhìn ra thân hình tinh xảo của người nọ. Đặc biệt là một đôi mắt kia, u lãnh thâm thúy, phảng phất như ám dạ đá quý, ánh sáng nhạt lập loè ưu nhã say lòng người, làm cho người ta mê muội.
Nữ hài nhấp nhấp cánh môi hơi có chút khô ráo, mặt vô biểu tình giơ tay che khuất đôi mắt đối phương.
Phượng Quyết hơi giật mình, lông mi dài nhẹ nhàng run rẩy.
Lông mi giống như quạt hương bồ đảo qua lòng bàn tay trắng nõn của nàng, gợi lên một trận cảm giác tê tê dại dại.
Phong Thiển cứng đờ, hốt hoảng thu tay lại, đồng thời quay đầu đi, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm trên đỉnh đầu.
"Bệ hạ mới vừa rồi là đang làm cái gì?" Phượng Quyết khóe môi hơi câu, thanh tuyến thanh lãnh mang theo vài phần từ tính, trong bóng đêm thanh lãnh có vẻ phá lệ dễ nghe.
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Nàng......
Tiểu hoàng đế cắn cắn cánh môi phấn nộn.
Vừa rồi thật là mất mặt......
Nữ hài tử không nói.
Phượng Quyết thật cũng không vội, mắt phượng nhiễm vài phần ý cười, nói