Tác giả có lời muốn nói:
Nhiều người nhưng không phức tạp, chỉ cần tên xuất hiện nhiều hơn~.
____________________
Vào ngày thứ hai, Tiểu Viên cuối cùng cũng gặp được nam diễn viên đóng cặp cùng cô.
Nếu nghiêm khắc thì không thể nói anh ta là một diễn viên.
Vương Tập là một người mẫu, đây cũng là tác phẩm điện ảnh và truyền hình đầu tiên của anh ta.
Anh ta còn trẻ và nổi tiếng, đã tham gia các sàn diễn lớn trong và ngoài nước.
Đây là tất cả những gì Lục Tĩnh Niên nói với cô vào ngày chụp ảnh trang điểm.
Sau khi trang điểm xong, anh ta bước ra, hầu hết ánh mắt của các chị em tại hiện trường đều không kìm lại được mà nhìn theo.
Anh ta mặc quần áo đi catwalk, mặt sau áo sơ mi dài đến thắt lưng như bình thường, nhưng phía trước trống cả một đoạn ngực, lộ ra cơ bụng săn và rắn chắc.
Phía dưới là một chiếc quần tây được cắt may khéo léo.
Loại thiết kế này làm nổi bật ưu điểm của cơ thể anh ta, với những đường nét vừa vặn và bó sát, đôi chân dài với tỷ lệ tuyệt vời, một khí chất nam tính.
Anh ta cũng trạc tuổi Phương Hạo nhưng lại mang đến một cảm giác hoàn toàn khác, Phương Hạo thuộc kiểu em trai ấm áp như ánh mặt trời, còn anh ta có vẻ ngoài nam tính và mạnh mẽ.
Ai mà không yêu thích cái đẹp.
Tiểu Viên thừa nhận rằng người này khá quyến rũ.
"Wow, cậu ta chính là mẫu người của anh!" – Thái Quyển thì thầm, nuốt nước bọt trong vô thức.
Tiểu Viên liếc anh một cái, "...!Lau nước miếng của anh đi".
Dáng dấp tốt thì sao, thái độ hiện tại của anh ta không thể khen tặng.
Thực lực của anh ta tốt nhất nên xứng đáng với thái độ ấy.
Dưới ống kính, anh ta bước đi nhẹ nhàng uyển chuyển, gương mặt vô cảm và rất hào quang.
Khi xác định được vị trí, cằm hơi hướng về phía dưới sân khấu, thể hiện sự trẻ trung và khí chất bất cần, cùng tiếng reo hò của khán giả dưới đài vô cùng chân thực.
Kịch bản là đại tiểu thư do Tiểu Viên thủ vai cùng với anh ta yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Khi cả hai đứng cùng nhau, Tôn Tâm, người đã thấy vô số mỹ nam, mỹ nữ cũng không khỏi thốt lên lời khen ngợi, cảm thấy cặp bạn diễn này có ngoại hình đẹp nhất mà ông ta từng quay.
Quay những bộ phim tình cảm, sự phù hợp về ngoại hình không phải là điều quan trọng nhất mà quan trọng nhất là phải có chemistry.
Quả nhiên, chuyện kế tiếp làm Tôn Tâm phải đau đầu.
Vương Tập này chẳng qua là một khúc gỗ 360 độ không có góc chết.
Một phút đi catwalk đó là nghề của cậu ta nên không có vấn đề gì, nhưng khi diễn chung với Tiểu Viên đúng là thảm họa.
Lời thoại thì không sai, bản thân cậu ta cũng không có nhiều lời thoại.
Vai diễn của cậu ta là một người mẫu hướng nội, nhưng hướng nội không có nghĩa là hành động như một người máy.
Tôn Tâm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bắt đầu thị phạm, nhưng so sánh thái độ của Vương Tập với Phương Hạo trước đó, quả thực khác nhau một trời một vực.
Phương Hạo sẽ xấu hổ, sẽ xin lỗi, sẽ suy nghĩ và luyện đi luyện lại nhiều lần.
Còn Vương Tập thì cho dù Tôn Tâm thay đổi đủ phương pháp để giảng dạy nhưng anh ta vẫn không hề lay chuyển và sẽ luôn diễn như lần đầu tiên.
Tôn Tâm tức giận đến mức chửi thề: "Má nó chứ! Cậu có muốn diễn không vậy? Lão tử đây nói cho cậu biết không diễn thì...".
Trước khi từ "cút" phát ra, phó đạo diễn đã túm lấy ông ta và giành nói: "Đạo diễn Tôn, đừng tức giận, đừng tức giận!".
Tôn Tâm nhíu mày, râu ria trên cằm run lên vì tức giận.
Phó đạo diễn kéo ông ta đi ra chỗ khác, một bên nói với mọi người tại hiện trường: "Nghỉ ngơi một lát", một bên nói nhỏ với ông ta, "...!là người của...!".
Tiểu Viên nhìn bóng lưng của hai vị đạo diễn, là người của ai? Cô không nghe rõ.
Cô ngước mắt lên nhìn Vương Tập và thấy anh ta nhún vai với dáng vẻ không sao cả rồi đi nghỉ ngơi.
Kịch bản viết: "Khi cô nhìn thấy anh, hai mắt sáng lên, ánh mắt không thể dời đi, trong lòng vừa cảm thấy không ổn, vừa cảm thấy kỳ lạ, đối phương có điểm gì mà thu hút cô? Cô nhịn không được muốn nhìn thêm nhiều lần".
Điều này phải diễn làm sao?
Lúc đầu Tiểu Viên không muốn để ý tới anh ta.
Tuy nhiên, cô không thể thờ ơ, cô muốn học hỏi từ Lục Tĩnh Niên và cô phải kiên nhẫn.
Tiểu Viên bước tới và nói với anh ta: "Chúng ta tập kịch bản trước nhé?".
Vương Tập mở mắt ra, từ trên xuống dưới đánh giá cô vài lần rồi nói: "Không cần đâu".
Tiểu Viên nhìn anh ta đầy nghi ngờ, người này có gì để kiêu ngạo?.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Mẹ Đơn Thân Và Bảo Bảo |||||
"Trông cô dáng dấp không tồi, tôi sẽ diễn thật tốt" - Vương Tập đột nhiên cười với cô.
Vẻ mặt của Tiểu Viên tức khắc có chút lạnh đi, cô nhìn anh ta, không nói gì và xoay người rời đi.
Sau khi Tôn Tâm trở lại, tâm trạng của ông ta đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Ông ta cũng ngừng thị phạm cho Vương Tập mà trực tiếp quay phim, nhưng lúc này, thay vì nói Vương Tập, ông ta lại chuyển hướng sang Tiểu Viên, "Tiểu Viên, ánh mắt không đúng".
"Tiểu Viên, cảm xúc không đủ"
"Tiểu Viên, vẻ mặt này chưa tốt"
...!
Trong lòng Tiểu Viên có ngọn lửa sắp bùng cháy, đối với người máy không biết diễn này thật sự rất khó, cô đã cho tất cả chemistry nhưng người trước mặt không tiếp nhận.
Ánh mắt nhìn cô không có vẻ gì là say mê cả, giống như đang nhặt thịt lợn ở chợ rau vậy, khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Tôn Tâm kêu dừng, trông có vẻ chán nản và bất lực.
Ông ta thở dài một hơi rồi đi về phía Hướng Tiểu Viên.
Ở sau lưng, Vương Tập mỉm cười, cứ thế rời khỏi phim trường để nghỉ ngơi.
Thái Quyển trừng mắt, hừ, mẫu người của anh gì chứ, nhìn lầm rồi!
Tiểu Viên khẽ cắn môi, vẫn khiêm tốn nói: "Đạo diễn, cháu sẽ cân nhắc lại".
"Ừ, tốt lắm, còn có...", ấn đường của Tôn Tâm có thể kẹp chặt con ruồi, "Cậu cũng...".
Ông ta quay đầu lại và muốn tìm Vương Tập, nhưng phát hiện đối phương đã rời đi, ông ta nhất thời mất đi ngôn ngữ.
Thôi bỏ đi.
Ông ta lắc đầu và ra lệnh quay cảnh tiếp theo.
"Đạo diễn Tôn, nếu không còn cảnh của tôi nữa, vậy tôi rời đi trước nhé" - Vương Tập nói xong cũng không đợi sự đồng ý của đạo diễn, mỉm cười với Tiểu Viên, "Hẹn gặp lại".
Anh ta bước ra khỏi phim trường một cách ung dung.
Tiểu Viên nhìn thấy kịch bản trong tay Tôn Tâm đã bị bóp nát.
Tại hiện trường, không ai dám lên tiếng.
"Tôi cũng không biết đối phương có lai lịch gì...", trong lúc trang điểm Lục Tĩnh Niên nói nhỏ với Tiểu Viên, "Nhưng có thể đi hỏi thăm một chút".
Tiểu Viên miễn cưỡng cười một cái với cô ấy.
Vốn dĩ cô vẫn còn tức giận với Tôn Tâm, một đạo diễn không thể quản nổi diễn viên, mềm nắn rắn buông thì có thể đạt được thành tựu gì?
Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng tuyệt vọng cùng bất lực của ông ta, cô thấy đồng cảm cùng thương xót.
Ông ta cúi đầu trước tư bản, còn cô phải đến quay một kịch bản mà