Đợi đến tháng mười hai âm lịch lạnh lẽo, bộ phim chiếu mạng thứ ba của Hướng Tiểu Viên cũng được phát hành.
Trong phòng khách, Thái Quyển đang đặt đồ ăn, tối nay quyết định ăn lẩu.
Lẩu uyên ương --- Một bên là súp cà chua và bên còn lại là mỡ bò cay, nước sôi ùng ục.
Hướng Tiểu Viên đang bày bát đũa ra.
Vì vai diễn mà tóc của cô đã được cạo hai bên đầu, bây giờ đã dài ra một chút, mặc một chiếc áo len cổ lọ màu đen, trông cô có vài phần tuấn tú và khí khái anh hùng.
Hướng Chi Thạch, người đang chuẩn bị máy chiếu, liếc nhìn cô mà cười, "Không phải hai bộ phim trước đã phát hành sao?".
"Bộ phim "Gấu Bông" đã được phát hành hai tháng trước rồi" – Hướng Tiểu Viên nhàn nhạt mà nói.
Thái Quyển bĩu môi không nói gì.
Trên thực tế, bộ phim có tên là "Người Anh Em Của Tôi, Chú Gấu Của Tôi", thực sự khó để gọi ra cái tên đáng xấu hổ này.
Ngay cả khi phát hành trực tuyến thì cũng vô dụng, toàn bộ quá trình không nhìn thấy khuôn mặt thật, đến Đại La thần tiên1 còn không biết là ai diễn.
Tiểu Viên vì quay bộ này mà đã chịu nhiều khó khăn và nỗ lực rất nhiều, nhưng có thể đoán được là không có phần thưởng lớn nào.
Anh không nói gì mà nhớ đến "Lựa Chọn", Hà Thần Ảnh đoạt giải Nữ chính xuất sắc nhất của Liên hoan phim sinh viên đại học và Trâu Nhất Nhuỵ đoạt giải Người mới xuất sắc nhất.
Người ta dự đoán rằng sẽ có nhiều chiến thắng hơn trong các giải thưởng lớn của năm tới.
Mặc dù diễn xuất của Trâu Nhất Nhuỵ không xuất sắc, nhưng doanh thu phòng vé và danh tiếng của bộ phim rất tốt, cô ta lập tức vọt lên dẫn đầu các tiểu hoa và lấy được hợp đồng quảng cáo cho thương hiệu xa xỉ hạng nhất.
Thái Quyển liếc nhìn cuốn tạp chí "Vogue" Trung Quốc trên ghế sofa, có bìa là Hà Thần Ảnh.
Vogue2 đại biểu cho thời thượng hạng nhất, tạp chí thời trang hạng nhất.
Trang bìa đều là những ngôi sao nổi tiếng nhất mà số lần các diễn viên được lên trang bìa thì rất ít.
Lần này, trang bìa khai niên được trao cho Hà Thần Ảnh, xem ra "Đồng Hoa" muốn lấp đầy khoảng trống trong hoạt động kinh doanh của chị và đã bắt đầu quan hệ công chúng.
Tất cả những thành viên cốt cán của đoàn phim "Lựa Chọn" đều được hưởng lợi, ngoại trừ Tiểu Viên...!
Cuốn tạp chí này là do em ấy mua, em ấy nhất định rất khó chịu đúng không?
Thật sự đáng tiếc, quá đáng tiếc!
Trong lòng anh đang tức giận, Hướng Chi Thạch đi ngang qua, ra vẻ tuỳ ý mà vỗ vỗ vai anh.
Thái Quyển trấn tĩnh lại.
Cả ba người ngồi vào chỗ của mình và nhúng bò vào lẩu.
Màn hình đang chiếu phim.
"Nói lại cho anh biết em đóng vai gì vậy?"
Hướng Tiểu Viên cắn miếng bò béo ngậy trong miệng, cái miệng nhỏ vểnh lên, "Phù phù, nóng, nóng, ngon quá!".
Thái Quyển đặt ly nước chanh đến bên cạnh cô, "Phải nói là biên kịch khá táo bạo, nhân vật chính lại là một người chuyển giới".
Hướng Chi Thạch dùng đũa khác gắp vài miếng thịt bò nóng vào bát của Tiểu Viên, "Hả?".
"Vâng, vốn là phụ nữ sau đó chuyển giới thành đàn ông" – Hướng Tiểu Viên chỉ vào mái tóc của mình.
"Nghe có vẻ thú vị"
"Kịch bản thì rất bình thường nhưng nhân vật thú vị, rất đáng tiếc" – Tiểu Viên ăn thêm một miếng bò béo ngậy và uống một ngụm nước chanh đá.
"Anh Chi Thạch, đây là một bộ phim tình cảm", Thái Quyển đột nhiên cười hì hì, "Tiểu Viên nói chuyện yêu đương với một cô gái".
"Này, phải là nhân vật nam nói chuyện yêu đương với một cô gái" – Hướng Tiểu Viên sửa lại.
"Anh nhớ hình như em chưa từng diễn cảnh yêu đương..." – Hướng Chi Thạch nhớ lại.
"Có rồi, là bộ "Hai Ba Sự Tình Của Họ", không phải em yêu đương với người mẫu nam kia sao?", Tiểu Viên đang gắp một miếng thịt rồi nhún vai, "Mặc dù đã xóa hết...".
Lục Tĩnh Nhiên gửi tin nhắn WeChat cho Tiểu Viên đều ít nhiều mà châm biếm Vương Tập.
Tâm lý của Tiểu Viên cũng đã bình tĩnh trở lại, coi như nghe cho vui.
Cả phòng yên tĩnh trong vài giây.
"Nhưng mà "Hai Ba Sự Tình Của Họ" em cũng không diễn tốt, chuyện của bản thân, tự mình biết.
Em đóng những cảnh tình cảm thực sự không như ý"
"Em nhớ hồi còn đi học, một chị trong khoa Đạo diễn có nói, em đóng cảnh tình cảm nhưng thiếu một thứ gì đó"
"Còn thiếu cái gì?" - Hai người kia nhìn cô.
"À...", Tiểu Viên ôm má và nhớ lại, "Chị ấy nói, không có chemistry và cảm xúc mãnh liệt với đối phương, chị ấy không thấy được em yêu anh ta nhiều bao nhiêu"
Hằng năm, Hoa Hí đều có màn biểu diễn trên sân khấu và mỗi lớp phải có một tiết mục, có một năm bọn họ diễn "Khi Tê Giác Yêu3".
Cô nhớ hồi đó có một người chị cuối cấp đã nói như vậy với cô.
"Lúc đó em kiêu ngạo đến mức không thèm để ý tới lời này"
"Anh không phải dân chuyên nghiệp, so với em thì xem "Khi Tê Giác Yêu" sẽ không hiểu.
Nhưng mà diễn kịch trên sân khấu với đóng phim điện ảnh và truyền hình có thể không giống nhau" – Thái Quyển nói.
"Chỉ là cách trình bày khác nhau mà thôi.
Diễn viên có nhiệm vụ chính là thuyết phục khán giả và khiến khán giả đồng cảm với nhân vật của mình" – Hướng Chi Thạch nói.
"Năm thứ 3 đại học, em đã quay phim "Tiểu Văn" của đạo diễn Hạ, cả một học kỳ không có ở trường và năm cuối cấp thì đi sang Pháp tham dự Cannes.
Lúc đó em quá cuồng vọng nên hoàn toàn không để lời nói của đàn chị ở trong lòng"
Hướng Tiểu Viên nói một cách bình tĩnh và lý trí, nhưng hai người đàn ông kia có chút kinh ngạc, đặc biệt là Thái Quyển, há hốc mồm, quên gắp cả thịt.
"Lúc đó em đã nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp mình chắc chắn sẽ không lo lắng về việc không có phim để đóng và em sẽ sớm nổi tiếng, haha...!Bây giờ thì thế nào?" - Cô cười tự giễu và chỉ vào bộ phim trên màn hình.
Tên của bộ phim được phát trên màn hình là "Anh Yêu Em!".
Ba thế hệ già, trung niên và trẻ, ý tưởng của biên kịch rất hay, muốn thể hiện tình yêu chính là tình yêu (Love is Love), không giới hạn giới tính và tuổi tác.
Nhưng mà đó cũng chỉ là những nhân vật ngoài lề, và nói thật thì câu chuyện được diễn giải chỉ ở mức trung bình, và khả năng của đạo diễn cũng rất trung bình.
Phim phát sóng được 20 phút nhưng rất mờ nhạt, nhân vật của Tiểu Viên vẫn chưa xuất hiện, bọn họ tán gẫu với nhau cũng không xem kỹ.
Nồi lẩu trên bàn bốc khói cuồn cuộn, mùi thơm của thức ăn tràn ngập trong không khí, ba người nhất thời đều không nói chuyện.
Tuổi trẻ mắc sai lầm, nhất là những người có xuất phát điểm cao, dễ tự cao là điều dễ hiểu.
Chỉ là em gái nhà mình, kiêu ngạo đã quen mà mình cũng sẵn sàng yêu thương và chiều chuộng em ấy.
Bây giờ bỗng nhiên hiểu chuyện như thế, hạ mình để tìm vai diễn sau đó điều chỉnh trạng thái, tổng kết kinh nghiệm và còn tự chế giễu bản thân.
Vừa vui mừng cũng vừa xót xa.
Đúng vậy, đây là một chuyện tốt, là thời gian để em ấy nhìn nhận lại mục đích và sự nghiệp diễn xuất của mình.
Nhưng là một người làm anh, tâm trạng của anh cũng rất phức tạp.
Hướng Chi Thạch không ăn nhiều, dùng đũa riêng tiếp tục cho thức ăn vào nồi.
Thái Quyển tháo kính ra, cầm lấy góc áo len lau tròng kính.
Hướng Tiểu Viên nhấp một ngụm nước chanh, liếc nhìn hai người bọn họ, đột nhiên nở nụ cười, "Ồ, em không sao, hai anh đừng nghiêm túc như vậy".
"Em còn chưa nói xong nữa"
"Mời ngài tiếp tục" – Thái Quyển đeo kính lên.
"Đó là lý do em chọn bộ "Anh Yêu Em!" này à?" – Hướng Chi Thạch hỏi.
"Vâng, chủ yếu là do các nhân vật thú vị, và em cũng không giỏi đóng phim tình cảm.
Nên em không thể trốn tránh mà phải diễn nhiều hơn"
"Anh thấy không thì em yêu đương đi, có thể sẽ có nhiều cảm xúc hơn", Thái Quyển xen vào, "Suy cho cùng, diễn xuất có liên quan đến kinh nghiệm sống, em chưa từng yêu thì sao mà biết rung động là như thế nào, diễn yêu đương ra sao?"
"À, em đã từng yêu rồi, mà cũng vô dụng thôi, không có giúp được gì"
"Hả? Khi nào?" – Thái Quyển giật mình và nhìn về phía Hướng Chi Thạch, "Anh Chi Thạch, anh có biết không?"
Hướng Chi Thạch mỉm cười, "...!Anh cũng mới biết".
"Anh đương nhiên không biết rồi, đây là chuyện năm cuối đại học, chưa đầy ba tháng thì đã chia tay" – Hướng Tiểu Viên không để ý mà nói.
"Tại sao?"
"Không có tại sao, chỉ là em không có cảm giác"
"Làm sao có thể ở bên nhau nếu em không có cảm giác gì?"
"À...", Tiểu Viên nghiêng đầu cố gắng nhớ lại, "Đã lâu như vậy, làm sao có thể nhớ được? Trông anh ấy rất vừa mắt, em cũng không có chán ghét, ăn mặc lại sạch sẽ, cả người đều thơm tho".
"...!Được rồi..." – Thái Quyển đành chịu, thôi thì bộ dáng đẹp cũng là lý do.
Hướng Chi Thạch lắng nghe bọn họ nói chuyện mà không xen vào.
Ngay lập tức, tinh thần nhiều chuyện của Thái Quyển xuất hiện, "Có ảnh nào không? Cho anh xem thử?".
"Không có", Tiểu Viên liếc nhìn anh, "Bọn em không chụp ảnh chung, em không lưu ảnh của anh ấy, và cũng không có thông tin liên lạc nào"
"...!Em có chắc là em đã ở trong một mối quan hệ?", Thái Quyển có vẻ mặt "Tôi thực sự không hiểu những người trẻ tuổi".
"...!Dù sao...!cũng là chuyện quá khứ, không có gì đáng nói" – Hướng Tiểu Viên nhún vai.
Lúc đó, cô thực sự nghĩ đó là một mối quan hệ, anh ấy đẹp trai, có tính cách tốt, cô nhớ anh học khoa Đạo diễn và ở chung cũng rất dễ.
Mỗi lần hai người bọn họ tách ra không có loại cảm giác nhớ nhung điên cuồng giống như trong tiểu thuyết, mà cũng không giống như Vĩ Gia Bảo và Trâu Nhất Nhuỵ, một giây trước còn anh anh em em, một giây sau thì anh là anh, tôi là tôi, hai chúng ta không quen nhau.
Chuyện tình của bọn họ vô cùng yên bình, nhạt nhẽo như nước mà nước đã trôi đi thì không để lại dấu vết.
"Đến lượt em xuất hiện rồi à?" - Hướng Chi Thạch bỗng nhiên nói.
"Ồ, để xem, để xem!" – Thái Quyển nói liên tục.
Hướng Tiểu Viên khẽ cắn đũa, cảm thấy có hơi ngượng ngùng.
Một chiếc áo sơ mi trắng trong bộ com-lê, đôi giày da bóng màu đen, kiểu tóc mượt mà, bóng bẩy và một bên tai đeo một chiếc đinh kim cương.
Ngay cả khi Hướng Chi Thạch và Thái Quyển đã quá quen thuộc với Tiểu Viên, họ vẫn rất kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô.
Đạo diễn cũng biết cô hoá trang rất đẹp nên anh ta quay mặt cô cận cảnh 360 độ và không ngừng xoay máy, thật sự làm hơi quá...!
"Bộ đồ này nhìn hơi quen?" – Hướng Chi Thạch có chút thắc mắc.
"À, bộ đó của anh đó, em lấy sửa nhỏ lại" - Tiểu Viên gãi gãi mặt, không có cách nào khác, trang phục mà đoàn phim đưa cho cô quá xấu.
"Còn bông tai kim cương?" – Thái Quyển hỏi.
"Chắc là hàng giả, trên Taobao4 có thể mua với giá mười tệ" – Hướng Tiểu Viên đoán.
4.
Taobao (Đào Bảo): Là trang mạng mua sắm trực tuyến của Trung Quốc tương tự như eBay, Amazon và Rakuten có trụ sở tại Hàng Châu, Chiết Giang và thuộc Tập đoàn Alibaba.
"Đôi giày da cũng là của anh à? Em mang vừa sao?" – Hướng Chi Thạch vẫn còn nghi hoặc.
"À, nhét rất nhiều giấy độn vào" – Hướng Tiểu Viên hơi lè lưỡi.
...!
Đoàn làm phim này rất nghèo.
Đến lượt Tiểu Viên xuất hiện, bọn họ bắt đầu xem nghiêm túc.
Phim tình cảm chú trọng đến bầu không khí hơn các thể loại phim khác, lời thoại cũng rất quan trọng.
Còn phim điện ảnh này như thế nào, đối với một người như Tiểu Viên, chưa bao giờ cảm nhận được vị ngọt của tình yêu, chỉ thấy bầu không khí này thật kỳ lạ và lời thoại cũng rất Quỳnh Dao5.
"Tại sao em không thích tôi? Có phải vì trước đây tôi là nữ không? Nhưng tôi yêu em, tôi rất yêu em, không có em, tôi sẽ chết, tôi sẽ không sống được, em muốn tôi chết sao? Em có muốn tôi chết