Tiểu Viên lo lắng không yên, nhưng sau một hai ngày cũng không quan tâm nữa, dù sao cũng đã đắc tội rồi, không còn gì tệ hơn tình hình hiện tại.
Cô không thể nhận các nguồn tài nguyên khác ngoài phim chiếu mạng.
Chẳng lẽ đường đường là một ông lớn lại tiếp cận với các nguồn tài nguyên hạng ba như vậy sao? Như thế quá nhỏ mọn.
Nghĩ đến điều này, Tiểu Viên cảm thấy trong lòng ổn định hơn.
Cô lướt qua các kịch bản nhận được trên WeChat, không có cái nào cô hứng thú cả.
Nhàn rỗi đến béo, cô kéo Thái Quyển đi đánh tennis.
Gió đầu xuân mát rượi, bầu trời trong xanh, tiếng chim rì rào.
Thái Quyển không có khiếu thể thao, mới chạy vài vòng sân thì đã hết hơi, Tiểu Viên cười nhạo anh, "Anh yếu như vậy sao?"
Thái Quyển tức giận, "Em không có bạn trai đi cùng, anh đây hảo tâm chơi với em, còn bị em ghét bỏ!".
"Này!", Tiểu Viên giả bộ tức giận, "Chuyện em có bạn trai không phải rất dễ à?".
"Dễ thì em tìm một người đi, anh đây sẽ rất thoải mái!"
"Được rồi, cứ chờ xem!".
Tiểu Viên đỡ bóng, Thái Quyển không tiếp được, bóng nảy lên trên người anh, "Một ván nữa!".
Thái Quyển hét lên không muốn, "Không đánh nữa, không đánh nữa!".
Tiểu Viên cười, "Nhìn cái bụng của anh kìa, ngấn nào ra ngấn đó, còn không mau vận động!".
Thái Quyển tức giận, muốn nói gì đó để phản kích.
Nhưng nhìn thấy cô nước da trắng nõn, hai má ửng hồng do vận động, mày rậm mi dài, mặc bộ quần áo thể thao rộng rãi, cũng có thể nhìn ra dáng người lồi lõm hoàn hảo, mọi chỗ đều đẹp.
Ngoại hình không có gì để phản kích, chỉ có điều, "Mày thì rất xinh đẹp nhưng cũng đâu thấy mày yêu ai đâu".
Nói chuyện không nên nói! Tiểu Viên hét lên: "Anh xong đời rồi, em sẽ đánh anh đến mảnh giáp cũng không còn!"
"Đến đây nào, anh mày không sợ đâu!" – Thái Quyển không thèm đếm xỉa.
Cả hai nô đùa và ầm ĩ với nhau, đến lúc chơi xong, mồ hôi nhễ nhại cả người nên trở về tắm rửa.
Sau khi tắm xong, Hướng Chi Thạch đến và nói với cô rằng có một người đàn ông trẻ tên Thi Hải đang tìm cô.
Phải một lúc sau Tiêu Viễn mới nhớ ra, "Hả? Là người này sao?".
Hướng Chi Thạch gật đầu, qua điện thoại hỏi về thân phận và xuất thân của anh ta, "Ngày mai cậu ta mời em đi ăn tối, còn có vai diễn muốn em xem thử".
Thái Quyển hỏi: "Có đáng tin không? Sẽ không lừa gạt chứ?".
Hướng Chi Thạch mỉm cười, "Cậu ta quả thực là một nhà văn, nhà biên kịch nổi tiếng".
Thái Quyển nghe được lời khẳng định của Hướng Chi Thạch, nên cũng yên tâm, tò mò hỏi Tiểu Viên: "Làm sao em biết anh ta vậy?".
ngôn tình tổng tài
Tiểu Viên cũng ngạc nhiên, "Hôm bữa em với anh hai đi ra ngoài đó, tình cờ gặp được anh ta.
Anh ta hỏi em có phải là diễn viên không và xin em danh thiếp".
"Ngày mai, anh đi cùng em hãy vẫn là Thái Quyển?" – Hướng Chi Thạch hỏi cô.
"Không sao, em sẽ tự đi" - Cô cười nói.
Ngày hôm sau, cô đến một quán bar đã hẹn trước và bước vào một căn phòng nhỏ riêng tư.
Cô nhớ tới tên của người này, Thi Hải, trông lớn hơn cô vài tuổi, mặc áo sơ mi, quần jean và chân đi một đôi giày thể thao màu trắng, nhẹ nhàng khoan khoái như ánh mặt trời.
Khi nhìn thấy cô, anh ta mỉm cười với hàm răng trắng và đôi môi đỏ, rất đẹp mắt.
"Mời ngồi, cô muốn ăn gì?", anh ta lịch sự đưa thực đơn cho cô, "Hay là tôi gọi đồ uống trước nhé? À, nếu không thích uống rượu cũng có thể gọi món khác".
Chỗ ngồi trong phòng là ghế dài, Tiểu Viên ngồi bên cạnh anh ta, ngửi được mùi hương cam quýt nhàn nhạt, những người đàn ông gọn gàng sạch sẽ sẽ tạo ấn tượng tốt cho người khác.
Bọn họ gọi rượu vang sủi1 có độ cồn thấp.
Thi Hải không thích lòng vòng nên nói thẳng: "Lần trước nói chuyện với cô, một quyển sách của tôi đã được mua bản quyền chuyển thể, có nhà đầu tư rồi", anh ta không nói rõ công ty đầu tư, "Nam nữ chính đã được quyết định, nhưng mà..."
"Tôi muốn giao cho cô vai nữ thứ hai"
Hướng Tiểu Viên không dám vui mừng quá sớm, chỉ sợ thất vọng, cô dừng một chút rồi hỏi: "Điều kiện của anh là gì?".
Trong lòng cô có hơi cảnh giác.
Một hai năm trở lại đây, cô làm mất lòng người, chịu nhiều thiệt thòi, cho dù xuất phát điểm cao như thế nào, cũng phải thỏa hiệp và hạ thấp yêu cầu.
Trong thế giới của người lớn, nếu bạn muốn một thứ gì đó, bạn phải đánh đổi để có được nó.
Điều này đặc biệt đúng với giới giải trí, nơi mọi người nhìn vào thế lực và các mối quan hệ.
"Hả? Điều kiện gì?", Người đàn ông trước mặt dường như không hiểu cô đang nói gì, sửng sốt một hồi mới phản ứng lại và mỉm cười, "Tôi chỉ hy vọng nhân vật do tôi viết sẽ được diễn bởi người thích hợp nhất mà thôi".
"Tôi không có điều kiện gì cả"
Tiểu Viên bất ngờ mà mở to mắt, trên mặt đột nhiên đỏ bừng.
Đối phương rất thẳng thắn, vậy mà cô lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
"Ngày hôm đó, tôi gặp cô đã thấy ngoại hình rất phù hợp.
Sau khi trở về, tôi đã xem hai bộ phim cô đóng là "Tiểu Văn" và "Lựa Chọn".
Tôi thực sự nghĩ cô rất phù hợp với vai nữ thứ hai của tôi" – Giọng nói Thi Hải ấm áp mà giải thích.
Tiểu Viên cúi đầu, càng ngày càng xấu hổ, khóe môi hiện lên nụ cười tự giễu.
Than ôi, những ngày này, cô bị thực tế vùi dập không thương tiếc, đã làm hao mòn đi rất nhiều sự kiêu ngạo của cô, cô không dám dễ dàng tin người nữa và cũng hoài nghi năng lực của chính mình.
"Cảm ơn anh" – Tiểu Viên nói một cách chân thành.
Thi Hải nhìn cô, như biết cô đang nghĩ gì, anh thở dài nói: "Thật ra tôi không có quyền quyết định nam chính và nữ chính, nhưng khi họ mua bản quyền của tôi và ký hợp đồng, tôi đã đưa ra một yêu cầu, muốn tự mình chọn một diễn viên".
Tiểu Viên gật đầu, nghĩ thầm, làm được vậy cũng rất lợi hại rồi.
"Nhưng vấn đề là ở đây", Thi Hải gãi đầu, "Tôi đã đưa thông tin của cô cho nhà sản xuất, sau đó...".
Tiểu Viên thở dài trong lòng.
Đúng vậy, Vĩ Gia Bảo đã phong tỏa tài nguyên phim truyền hình của cô nên cô không thể nhận bất kỳ vai nào.
"Có phải cô đã đắc tội với ai đó không?" - Thi Hải quay lại hỏi cô, vẻ mặt khó xử.
"Họ không đồng ý với cho cô diễn"
...
Tiểu Viên trở về nhà với tâm sự nặng nề, cô tìm bút danh của Thi Hải --- trên trang chủ của hongxiu.com, Thiên Hải Nhất Túc và tìm thấy tiểu thuyết kia của anh ấy.
Tiểu thuyết trên hongxiu.com rất dài, hàng triệu chữ, nếu chuyển thể thành phim truyền hình thì không thể kể hết các tình tiết.
Tuy nhiên, tính cách và xung đột cốt truyện của các nhân vật chủ chốt sẽ không bị thay đổi đáng kể.
Đây là tiểu thuyết võ hiệp "Túy Tiêu Dao".
Là một câu chuyện về sự trưởng thành của nam chính và nữ chính.
Nam chính và nữ chính đều xuất thân danh môn chính phái.
Phụ thân của nữ chính là ân sư của nam chính, nữ chính là sư tỷ của nam chính.
Hai người là thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt2, chỉ đợi ngày thành hôn.
Không ngờ có một ngày, nữ chính bị giáo đồ Ma giáo đả thương mà trúng độc.
Trên đường đi tìm thuốc cho nàng thì nam chính gặp phải kẻ thù của môn phái, đấu không lại và bị đả thương.
Lúc đó, nữ thứ hai là tiểu Thánh nữ của Ma giáo đi ngang cứu, nam chính bị mất ký ức, quên đi thân phận của mình, ngày đêm ở chung với nữ thứ hai và nảy sinh tình cảm.
2.
Lưỡng tình tương duyệt: Song phương đều có tình cảm với nhau.
Nam chính gia nhập Ma giáo và đối đầu với môn phái ban sơ, với sư phụ và ái nhân của mình.
Trong lúc đánh nhau, hắn lấy lại ký ức và rơi vào tình thế lưỡng nan: một bên là chính đạo, có tình nghĩa từ nhỏ, bên kia là tà đạo, có ân nghĩa cứu mạng.
Hai bên đều muốn hắn chọn, nhưng hắn không chọn được.
Thực lòng mà nói, cốt truyện không mới, có thể nói là khá cổ hủ và gây ức chế cho người đọc, lồng ghép giữa luân thường đạo lý của hai phe chính tà, tình tay