Vì tránh cho Tô Trạch không tin, hắn lấy một giấy chứng nhận công tác từ trong lòng ngực ra.
“Không tin thì ngươi xem, đây là giấy chứng nhận công tác của ta, Viện nghiên cứu Không gian dị độ, nghiên cứu viên cấp ba Vương Hùng, mã nhân viên của ta là Vhh000529.
”…“Viện nghiên cứu Không gian dị độ?”Trong quán cafe, Tô Trạch nhìn người đàn ông trước mắt này hỏi.
Vương Hùng gật đầu, nhìn thiếu niên thanh tú trước mắt, nói.
“Đúng thế, trước kia ngươi không nghe nói sao? Cha mẹ của ngươi đều là nghiên cứu viên đặc cấp của viện bọn ta, cha của ngươi thậm chí còn được cho là sẽ kế thừa vị trí viện trưởng tương lai đấy!”Đây là lần đầu tiên Tô Trạch nghe thấy loại tin tức này, thế nên hắn thấy sửng sốt.
Khi mà cha mẹ hắn vẫn chưa mất tích, bọn họ cũng rất ít về nhà.
Hắn chỉ biết là bọn họ là nhân viên nghiên cứu khoa học, nhưng không biết chức vị cụ thể của bọn họ là gì.
Hắn vốn tưởng họ chỉ là nhân viên bình thường thôi nhưng đâu ngờ họ lại có địa vị cao như vậy.
Viện nghiên cứu Không gian dị độ hắn cũng biết.
Đây chính là nơi nổi tiếng nhất, có quyền thế nhất!Nghiên cứu viên đặc cấp, hơn nữa còn là người có hi vọng lên làm viện trưởng …Đó là địa vị ra sao chứ?Có thể nói là ngôi sao tương lai có tiền đồ nhất, có sức ảnh hưởng nhất, chói mắt nhất ở trong lớp thanh niên của cả Cửu Châu!Mà hết thảy những điều này, Tô Trạch lại không biết gì hết!Suốt nhiều năm như vậy, cha mẹ vẫn luôn gạt hắn, rốt cuộc là vì sao chứ?Tô Trạch đột nhiên cảm thấy có một số việc cũng không đơn giản như vậy.
Có rất nhiều thứ cần hắn tự mình đi tìm đáp án.
“Sao thế? Gia nhập viện nghiên cứu của bọn ta đi, chỉ cần ngươi gia nhập thì dù là tài nguyên gì, bọn ta cũng đều kiếm được cho ngươi, đương nhiên, những tài nguyên đó cũng không phải hoàn toàn miễn phí…” Vương Hùng nói.
Tô Trạch không thể không thừa nhận rằng, nếu như hắn không có hệ thống thì có lẽ sẽ đồng ý với người này thật.
Suy cho cùng thì tài nguyên cần để tu luyện Long Tượng Tu Thân quyết là rất nhiều!Nhưng bây giờ không giống lúc trước nữa rồi.
Bây giờ hắn không những có năng lực truyền và trả lại.
Hơn nữa hắn trong lòng hắn có một loại trực giác, đó là gia nhập Viện nghiên cứu Không gian dị độ sớm như vậy có lẽ cũng không phải chuyện gì tốt.
Vì vậy.
Hắn trực tiếp từ chối.
“Ngại quá, tạm thời ta không có ý định gia nhập viện nghiên cứu, nhưng tương lai ta chắc chắn sẽ tới.
”Vương Hùng thấy có hơi thất vọng.
Nhưng đây cũng không phải kết quả xấu, có thể chấp nhận.
Hắn lấy ra một tấm thẻ kim loại đưa cho Tô Trạch, trịnh trọng nói rằng.
“Đây là thẻ Căn cước công dân dành riêng cho cha ngươi, ngươi cầm cái thẻ này đến bất kỳ viện nghiên cứu nào thì cũng có thể nhận được chứng nhận quyền hạn đặc cấp!”Vương Hùng ngắm tấm thẻ trong tay, trong mắt hắn toát lên sự hâm mộ vô cùng.
Quyền hạn đặc cấp!Đó là thứ mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ, song cố gắng phấn đấu suốt cả một đời nhưng vẫn không thể chạm được tới!Sau khi Vương Hùng giao tấm thẻ Căn cước công dân cho Tô Trạch thì rời đi.
Hắn phải trở về ngay vì còn có rất nhiều chuyện đang chờ hắn giải quyết.
Tô Trạch cũng chẳng còn tâm tình đâu để tản bộ nữa, hắn dẫn Tiểu Thanh trở về nhà.
Bật máy tính lên, nhập xong mấy từ mấu chốt nhưng hắn lại hoàn toàn không tìm được bất cứ thông tin có liên quan nào.
Rốt cuộc năm đó là có chuyện gì xảy ra?Tô Trạch không biết, nên cũng không băn khoăn nữa.
Sau đó hắn lại vùi đầu vào biển cả kiến thức, bắt đầu học đủ loại thứ một cách điên cuồng.
Nhưng mà cùng lúc đó, ý muốn điều tra rõ chân tướng ở trong lòng hắn cũng trở nên kiên