Những năm gần đây Tô Trạch sống một thân một mình, hắn biết củi gạo dầu muối đắt đỏ thế nào.
Mặc dù bây giờ đã trở thành người tu luyện, sau này không cần phải sầu về vấn đề kiếm sống nữa, nhưng không cần lãng phí thì vẫn nên không cần lãng phí.
Suy cho cùng mười ngàn tệ với hắn đã là tiền phí sinh hoạt mấy tháng của hắn rồi.
Chỉ chốc lát sau.
Cuối cùng Tô Trạch cũng thích ứng với lực lượng bây giờ, lên đường tới trường học.
…Vừa vào phòng học, Tô Trạch đã thấy được một gương mặt lâu ngày không gặp.
Lâm Diệu Y.
Nàng cũng nhìn thấy Tô Trạch, cười chào hỏi.
Khác với lúc trước, sắc mặt bây giờ của Lâm Diệu Y có hơi tái nhợt, người trông cũng gầy yếu chút, lúc nàng cười trông điềm đạm đáng yêu, làm cho người ta thấy trìu mến.
Tô Trạch nghi ngờ hỏi: “Ngươi làm sao thế? Sao sắc mặt kém vậy?”Bạn học ở một bên trả lời giúp Lâm Diệu Y.
“Khoảng thời gian trước Lâm tỷ đi hái thuốc, lại không cẩn thận bị yêu thú làm bị thương, nếu không có một cao thủ đi ngang qua ra tay thì e cũng không về được rồi”Tô Trạch kinh ngạc hỏi: “Nguy hiểm tới vậy ư?”“Đúng vậy, nhưng điều đáng tiếc duy nhất là, gốc linh dược kia bị người ra tay cứu hái mất rồi, nhưng đó là một trong những vị thuốc chính trong đan dược của Lâm tỷ…”Lâm Diệu Y chặn lời bạn học bên cạnh.
“Tiểu Tô đừng nói, người nọ cứu ta một mạng, nên lấy gốc chủ dược này cũng là nên.
”Nàng chuyển đề tài , quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, tò mò hỏi: “Ta nghe nói ngươi đã đánh bại Tần Phong năm hai đúng không?”Vừa nghe đàm luận đến đề tài này.
Ngay tức khắc, mọi người trong lớp đều xúm lại, muốn nghe xem Tô Trạch có chia sẻ kinh nghiệm gì không.
“Tô Trạch ngươi vẫn chưa có linh thú khế ước sao?” Lâm Diệu Y hỏi, “Nếu như ngươi cần trợ giúp thì có thể tìm ta, ta có quen vài người ở chợ linh thú, linh thú ở chỗ bọn họ cũng rất tốt.
”Tô Trạch thấy ấm áp trong lòng, qua nhiều năm như vậy, đây vẫn là đầu hắn được người ta quan tâm như thế.
Hắn cũng không giấu diếm, cười nói: “Ta đã ký khế ước linh thú bản mệnh rồi.
”“Xì xì…”Lúc này, cuối cùng Tiểu Thanh trên cổ tay không che dấu nữa, ngẩng đầu lên kêu xì xì.
Mọi người nhìn thấy một con rắn xuất hiện thì lui về sau vài bước theo bản năng.
Nhưng đợi khi bọn họ thấy rõ ràng dáng vẻ của Tiểu Thanh.
Thì lập tức xúm lại.
“Woa, sao con rắn nhỏ này trông đáng yêu thế!!!”“Lần đầu tiên ta thấy loài sinh vật rắn này trông không khiếp nữa!”“Đáng yêu quá, đây là linh thú gì.
”“Nếu như ta không nhìn lầm thì đây là Thanh Giao Xà!”“Thanh Giao Xà? Loại linh thú này hình như…”Mấy bạn học biết rõ về chủng loại linh thú nhìn nhau.
Thanh Giao Xà, đó là yêu thú bình thường tới không thể bình thường hơn!Tô Trạch lại ký khế ước với loại linh thú này ư?Phải biết rằng đối với ngự thú sư, chiến lực chính của bọn họ bắt nguồn từ linh thú.
Nếu tư chất của linh thú khế ước không tốt.
Cho dù tư chất của chủ nhân ra sao thì thành tựu tương lai cũng rất có hạn!Trừ phi thay đổi linh thú khế ước!Lâm Diệu Y hiển nhiên cũng biết những chuyện này.
Đôi mi thanh tú của nàng hơi nhíu, cảm thấy Tô Trạch ký khế ước quá tùy tiện rồi.
“Tô Trạch, thiên phú tu luyện của ngươi rất tốt, sao lại đi khế ước với loại linh thú này Thanh Giao Xà này chứ?”Nàng nghe nói về sự tích mấy ngày qua của Tô Trạch, biết hắn là một thiếu niên thiên tài có thiên phú siêu mạnh, vì vậy nàng thấy tiếc thay cho Tô Trạch.
“Nhưng đến lúc đó có thể đổi linh thú khế ước, vấn đề cũng không lớn gì, chỉ là có hơi phiền phức thôi.
” Nàng nói tiếp.
Tô Trạch biết ý tốt của nàng, nên hắn chỉ cười, cũng không nói lời nào.
Tiểu Thanh cũng nghe hiểu lời mà bọn họ nói.
Bây giờ nó