Diễn Tinh Xuyên Vào Kịch Khổ Tình

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: tiểu an nhi (LQĐ)

Mấy tháng Thủy Ngân trở lại nhà họ Lâm, Lâm phụ Lâm mẫu vì tìm cách gả cô đi lần thứ hai mà rầu thối ruột. Nếu không phải hiện giờ Bình Thành còn đang hỗn loạn, nhà nào nhà nấy đều đóng chặt cửa nẻo sợ rước lấy phiền phức, không có mấy người còn tâm tư cưới hỏi thì e rằng Thủy Ngân cũng không thể nào sống nhàn nhã được như bây giờ.

Tiết trời từ lạnh chuyển sang nóng, Thủy Ngân sống ở thế giới này được gần một năm, nhà họ Cao phát sinh ra chuyện lớn.

Phải sau hai ngày Thủy Ngân mới được biết, bởi vì chuyện hôn nhân giữa Lâm Cẩm Tú và Cao Gia Lương thất bại mà hai nhà Cao – Lâm ầm ĩ rất không thoải mái. Hai bên không còn tiếp tục qua lại nữa, cho nên tin tức truyền đến có chút chậm chạp.

―― Cao Tam thiếu gia Cao Gia Lương vẫn luôn hoạt động tuyên truyền phản đối đám người bảo vệ triều đình, mấy lần đăng báo giận dữ mắng mỏ đám đạo tặc đó, trở thành một thành viên trong danh sách tiêu diệt của bọn chúng; cho nên hai ngày trước một đám loạn binh xông vào nhà họ Cao. Cao lão gia, Đại phu nhân, còn có Nhị phu nhân, Tam phu nhân, và Đại thiếu phu nhân đều bị giết. Cao Gia Nhạc bị thương nặng, nghe nói tình huống thực sự không tốt.

Bởi vì lúc ấy Cao Gia Lương không có ở nhà nên thoát được một kiếp. Cao Gia Vân và An Chi trốn được không có bị thương, Đại thiếu gia ở bên ngoài đánh bạc nên cũng không có chuyện gì.

【 Nhân vật chủ chốt Cao lão gia, Đại phu nhân tử vong 】

Kịch bản đã hoàn toàn hỗn loạn, Hệ thống lâu rồi không xuất hiện bỗng nhiên lên tiếng.

【 Cảnh báo, Ký chủ còn một cơ hội cuối cùng để cứu lấy kịch bản thế giới này, cũng là cơ hội tự cứu lấy mình 】

【 Đề nghị Ký chủ làm theo giả thiết của nhân vật trong kịch bản, không kể hiềm khích lúc trước trợ giúp nhà họ Cao đang lâm vào nguy hiểm vượt qua kiếp nạn, trợ giúp Cao Gia Lương thoát khỏi đau khổ 】

Thủy Ngân không để ý tới nó, chỉ coi như nó đang đánh rắm.

Có một khoảng thời gian cô không đi ra ngoài, buổi chiều hôm đó, sau khi nghe thấy thảm trạng của nhà họ Cao liền đi thay quần áo. Lâm Khỉ La ôm chó đến tìm cô, trông thấy trang phục của chị gái, vẻ mặt có chút cổ quái, "Chị, không phải chị chuẩn bị tới nhà họ Cao đấy chứ? Lúc này chị còn đến đó làm gì?"

Thủy Ngân: "Đi thăm Cao Gia Nhạc một chút."

Lâm Khỉ La: "Hả, Cao Gia Nhạc? Không phải Cao Gia Lương sao?"

Thủy Ngân không để ý đến cô em gái lắm điều này, ngồi xe đi đến nhà họ Cao.

Lúc ngồi ở trên xe, cô nhớ tới lần trước nhìn thấy Cao Gia Nhạc. Không phải ở nhà họ Cao, lúc ấy cô đang mua đồ trên đường, trùng hợp gặp được cậu. Do phải gánh vác phần lớn công việc của nhà họ Cao mà trông cậu có vẻ thật mỏi mệt, nhưng thành thục hơn rất nhiều, đang cùng một chưởng quầy vừa bước ra khỏi một cửa hàng vừa nói chuyện.

Cậu cũng trông thấy cô, vẻ mặt lộ ra sự mừng rỡ, trong nháy mắt cả khuôn mặt như sáng bừng lên. Hai người cùng không nhiều lời, chỉ chào hỏi mấy câu rồi tách ra, nhưng sau khi Thủy Ngân đi được hơn phân nửa con phố, vô tình
quay đầu, thấy cậu còn đứng nguyên tại chỗ, dường như vẫn đang nhìn cô.

Cửa lớn của nhà họ Cao đã bị đập nát, Thủy Ngân bước vào cửa, không thấy lão bộc trông coi ở đâu. Vết máu trên mặt đất còn chưa được rửa sạch sẽ, nhưng trong và ngoài phủ đã treo lồng đèn trắng cùng cờ trắng, khung cảnh vắng vẻ, nhìn không thấy người.

Đi một vài bước, lúc gần đến đại sảnh, Thủy Ngân nghe thấy có tiếng người cãi lộn.

"Tất cả là do mày, nếu không phải vì mày thì cha mẹ và vợ tao sẽ chết sao? Ha, đều do mày hại hết mà bây giờ mày còn mặt mũi tranh giành tài sản với tao?!" Là tiếng của Đại thiếu gia. Lúc trước Đại thiếu gia chẳng để ý đến việc gì, chỉ thích đàn đúm đánh bạc, bây giờ cha mẹ và vợ đều chết, anh ta không thèm nể mặt mũi đứa em trai Cao Gia Lương này nữa.

Không nghe thấy tiếng phản bác của Cao Gia Lương, nhưng lại nghe thấy giọng nói của An Chi: "Đây là lỗi của đám thổ phỉ kia, đâu có liên quan gì đến Gia Lương. Gia Lương là người vô tội, anh ấy cũng rất đau khổ rồi. Hai ngày này anh ấy không thể chợp mắt, chẳng lẽ còn chưa đủ hay sao?"

Đại thiếu gia mắng: "Cái thứ đàn bà thối tha nhà cô câm mồm ngay cho ông. Cô nghĩ cô là cái thứ gì, mặt dày mày dạn bám lấy lão Tam, chẳng phải là vì muốn gả vào nhà họ Cao hưởng thụ ngày tháng tốt lành ư? Nhưng bây giờ cô còn chưa phải là một phần của nhà họ Cao đâu, cô không có tư cách nói chuyện ở chỗ này, cút sang một bên!"

Rốt cuộc Cao Gia Lương cũng mở miệng, thấp giọng nói: "Đại ca, anh bình tĩnh một chút. Chúng ta không nhất thiết phải như thế này, đều là anh em ruột, chẳng lẽ em cảm thấy thoải mái hay sao? Bây giờ trong nhà khó khăn, chúng ta càng cần phải đoàn kết. Hiện tại anh náo loạn muốn chia tài sản làm cái gì?"

Đại thiếu gia ồn ào: "Không chia chẳng lẽ phải đợi để mày làm liên luỵ đến lần thứ hai hả?"

Thủy Ngân không thèm để ý tới cuộc cãi lộn của những người này, chuẩn bị tự đi ra phía sau tìm người. Vừa quay người đã thấy Cao Gia Vân chạy tới. Nhìn thấy cô, vẻ mặt Cao Gia Vân có chút phức tạp, không biết nên nói cái gì, dứt khoát vượt qua chạy vào trong sảnh, "Tam ca, làm sao bây giờ, Tứ ca anh ấy không tốt lắm, có đi mời đại phu lại tới xem hay không?!"

Chưa tới một lát, Cao Gia Lương cùng Cao Gia Vân vội vàng chạy ra, nhìn thấy Thủy Ngân đứng đó, anh ta cũng thật bất ngờ.

Thủy Ngân nói thẳng: "Tôi đến thăm Cao Gia Nhạc."

An Chi ôm cái bụng sắp lâm bồn đi ở phía sau, miễn cưỡng nở nụ cười, bày ra tư thái của nữ chủ nhân, "Khó có được chị còn nguyện ý đến thăm Gia Nhạc, hiện tại trong nhà có chút loạn, tiếp đãi không được chu đáo..."

Thủy Ngân không để ý tới cô ta, trực tiếp bước đến viện của Cao Gia


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện