Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Trầm Uyển nghe Ngự Trầm Quân nói vậy, cô cười tủm tỉm hạnh phúc. Thì ra hắn cũng biết nói ra những lời đường mật thế này ư? Một vị tổng tài bá đạo cao cao tại thượng, cuối cùng khi yêu cũng trở nên sến súa như vậy...
Tình yêu thật là đáng sợ mà.
Nhìn thấy cô cười, Ngự Trầm Quân cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Hắn đưa tay đến xoa xoa bụng cô, cất lời âu yếm cùng với sự cưng chiều hết mực:
- Bé con này, đừng có mà quậy phá mami nha. Nếu không ba sẽ không tha cho con đâu.
Ngự Trầm Quân rất sợ cô cảm thấy mệt mỏi, thường thường thì phụ nữ mang thai sẽ vô cùng nhạy cảm, nhiều lúc còn áp lực vô cùng. Nghĩ tới chuyện này, Ngự Trầm Quân lại cảm thấy đau xót.
Tất cả đều tại hắn, không sử dụng các biện pháp tránh thai an toàn, để rồi cô trở thành mẹ khi mới ở tuổi 19. Trong khi bao cô gái khác bằng tuổi cô được sống một cuộc sống vui vẻ, được theo đuổi ước mơ của mình thì cô lại phải ở nhà như vậy.
Ngự Trầm Quân cảm thấy có lỗi vô cùng, tất cả là tại hắn không thể cho cô được một tương lai tốt đẹp.
Tuy nhiên là Trầm Uyển không hề nhận ra được tâm tư của Ngự Trầm Quân đang thay đổi, cô cười cười rồi nắm lấy bàn tay hắn:
- Anh thật buồn cười, con còn nhỏ đã biết gì đâu mà anh đã doạ nó như thế rồi.
Đúng là, ngốc dễ sợ luôn.
Ngự Trầm Quân mỉm cười ôn nhu, hắn ngồi dậy rồi bế cô xuống giường:
- Được rồi, bây giờ em phải đi ăn cho anh. Em muốn ăn gì nào?
- Em muốn ăn món do anh nấu.
Trầm Uyển đảo mắt suy nghĩ rồi nói, cô cũng ôm chặt lấy hắn như không muốn buông tay ra. Ngự Trầm Quân cười hôn lên trán cô rồi bế cô ra khỏi phòng:
- Được rồi, chiều theo hai mẹ con đó.
....
Biệt thự của Cung Mặc...
Trời trở tối, biệt thự của Cung Mặc càng trở nên âm u đáng sợ. Thượng Quan Diệp bước vào bên trong phòng làm việc của Cung Mặc, báo cáo lại mọi việc:
- Chủ thượng, người của chúng ta đã tìm ra được một căn nhà hoang mà Ngự Trầm Quân thường lui tới, nhìn bề ngoài rất hoang tàn. Nhưng mà có một điều đáng nghi là ở căn nhà hoang đó được rất nhiều vệ sĩ của Ngự Trầm Quân canh gác cẩn thận.
Nghe Thượng Quan Diệp nói,
Anh nợ em một câu yêu thương!